Từ Hiểu Vi chỉ thẳng vào mặt của Ôn Noãn. Người cảnh sát liền quay đầu nhìn cô, nói:
“Xin mời cô theo tôi về đồn hợp tác điều tra.”
Nghe xong, Từ Hiểu Vi cười hả hê, để xem lần này Ôn Noãn thoát tội kiểu gì? Đúng lúc đó hiệu trưởng rẽ đám đông đi vào, tới trước mặt cảnh sát nói:
“Có chuyện gì mà ồn ào vậy?”
Từ Hiểu Vi nhanh nhẹn đáp lời:
“Thầy hiểu trưởng! Ôn Noãn là người lấy cắp sợi dây chuyền của em! Cô ta không chịu nhận tội cho nên em đã báo cảnh sát tới bắt cô ta!”
“Có chuyện như vậy sao?” Ông ta liếc mắt qua Ôn Noãn, Từ Hiểu Vi khẳng định chắc chắn:
“Đúng vậy! Tất cả mọi người ở đây đều có thể làm chứng!”
Dù sao để cảnh sát xuất hiện ở trường học cũng không tốt nên ông ta nhanh chóng bảo với bọn họ đưa Ôn Noãn đi.
“Vậy thì mau đưa đi đi!”
Ôn Noãn lên tiếng:
“Khoan đã, trong phòng học này có camera quay lại toàn bộ mọi chuyện. Chú cảnh sát, phiền chú làm sáng tỏ mọi chuyện đi! Tôi không phải là kẻ trộm!”
Từ Hiểu Vi cùng hiệu trưởng cùng biến sắc mặt, cô ta gân cổ lên cãi:
“Ôn Noãn! Cô đừng có ăn nói hàm hồ nữa! Làm gì có cái camera nào? Cô muốn kéo dài thời gian để hòng thoát tội chứ gì?!”
Ôn Noãn không bận tâm tới cô ta, hướng tới người cảnh sát kia nói:
“Camera đó dẫn tới phòng hiệu trưởng. Thầy hiệu trưởng, mong thầy lấy lại công bằng cho em.”
Dứt lời, đám đông sinh viên xung quanh “ồ” lên một tiếng, thầy hiệu trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-theo-duoi-tong-tai-lanh-khoc/652506/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.