“Cô…cô nói gì vậy?”
Từ Hiểu Vi lúng túng ra mặt:
“Sao lại ở trong túi của tôi được?!”
Ôn Noãn trả lời:
“Không có gì là không thể cả! Lỡ như cô để nó vào trong túi áo rồi đổ tội cho tôi thì sao?”
“Cô…cô nói gì?”. Truyện Mạt Thế
Từ Hiểu Vi giận dữ xen lẫn xấu hổ, bởi vì xung quanh mọi người đang đổ dồn sự chú ý vào cô ta.
“Cô đừng có ăn không nói có! Ngậm máu phun người! Tôi đâu có bị điên mà giấu dây chuyền của mình đi?”
“Từ Hiểu Vi…” Ôn Noãn chậm rãi tới gần cô ta, vô thức khiến cô ta lùi lại:
“Nếu không phải cô làm thì cô sợ cái gì?”
Từ Hiểu Vi nhìn cô đầy căm hận, xung quanh những con người xem kịch hay liên tục dồn ép:
“Đúng đó! Mau mở ra đi!”
Ôn Noãn chắp hai tay trước ngực, bình tĩnh nhìn cô ta, cô khẽ nhếch môi tỏ ra thách thức. Từ Hiểu Vi tức ói máu, lập tức đem túi xách của mình đổ hết đồ đạc bên trong xuống đất.
“Đây! Hài lòng cô chưa?!”
“Không có sợi dây chuyền đúng không?!”
Cô ta nhếch môi cười, Ôn Noãn chặn bàn tay đang đặt trên túi xách kia của cô ta, nói:
“Cái túi này còn có một cái ngăn nhỏ nữa, đúng không?”
“Làm…làm gì có!”
Từ Hiểu Vi như có tật giật mình, gạt mạnh tay cô ra khỏi cái túi đó.
Ôn Noãn biết cô ta đang nói dối vì chiếc túi này là hàng hiệu bản giới hạn, trước đây Bạch Khinh Dạ cũng từng mua cho cô, nhưng Ôn Noãn lại chán ghét không dùng tới.
Cái ngăn túi đó được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-theo-duoi-tong-tai-lanh-khoc/652505/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.