Ôn Nguyễn và Hoắc Cảnh Từ ở trên sân thượng sững sờ khi nhìn thấy Ôn Cẩm Chương.
Ôn Nguyễn bị choáng váng, bởi vì khuôn mặt luôn sạch sẽ của Ôn Cẩm Chương đầy sẹo, hốc mắt xanh, khóe miệng đỏ ngầu, máu chảy ra từ khóe miệng, bị thương không nhẹ.
Hoắc Cảnh Tử chưa bao giờ từng thấy qua người có hai nhân cách, lúc này bị nhân cách thứ hai của Ôn Cẩm Chương nắm chặt cổ áo, dọa đến trong lòng có chút run rẩy.
Người mắc bệnh này gϊếŧ người cũng có thể được đặc xá hình phạt.
Hoắc Cảnh Tử muốn thoát khỏi đôi tay đang túm lấy cổ áo của Ôn Cẩm Chương, nhưng Ôn Cẩm Chương lại giữ chặt, dùng ánh mắt đỏ tươi và u ám nhìn chằm chằm vào hắn, " Cậu nhóc, con gái của ta căn bản không thích cậu, cậu lại đến dây dưa với nó, đừng trách ta đối với cậu không khách khí!"
Đẩy mạnh Hoắc Cảnh Tử, "Lăn càng xa càng tốt!"
Hoắc Cảnh Tử không dám ở trên sân thượng thêm một giây, vội vàng chạy đi.
Sau khi Hoắc Cảnh Tử rời đi, trên sân thượng chỉ còn lại hai cha con.
Ôn Nguyễn chắc chắn không quen thuộc với tính cách thứ hai của Ôn Cẩm Chương.
Cô hơi nhíu mày, như thể còn rất nhiều điều muốn nói, nhưng cô không biết nói thế nào với "người lạ".
Bầu không khí có một sự cứng nhắc và lạnh nhất thời.
Người đàn ông đi tới phía Ôn Nguyễn, lau vết máu chảy ra khóe miệng, thản nhiên dựa vào lan can với thân hình thon dài, mắt phượng liếc nhìn Ôn Nguyễn, "Ta tên là Ôn Vân Thần."
Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-tieu-tien-nu-ben-canh-hoac-thieu/971580/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.