“Con lấy giấy báo dự thi rồi chứ?”
Nhìn Tô Uyển Uyển nhét đồ dùng thi vào cặp, tảng đá lớn trong lòng tôi cuối cùng cũng rơi xuống.
Tôi cuối cùng cũng đợi được đến ngày Tô Uyển Uyển thi đại học.
“Mẹ, con mang hết rồi, mẹ yên tâm, đợi con thi đỗ trường top 985 về.”
Nhìn Tô Uyển Uyển lúc này vẫn còn đùa giỡn với tôi, tôi khó khăn giơ tay, gõ vào trán con bé một cái.
Tô Uyển Uyển không giả vờ đau như mọi khi, mặc dù tôi không dùng sức.
Con bé trịnh trọng ôm tôi: “Mẹ, con yêu mẹ, mẹ phải đợi con chiến thắng trở về.”
Nghe thấy câu “con yêu mẹ”, tôi đột nhiên muốn khóc, đưa con bé đến cửa, quay người lại phát hiện trên mặt mình ướt nhẹp.
Tôi muốn đến cổng trường đợi Tô Uyển Uyển ra khỏi phòng thi, nhưng thực sự không đứng vững, tôi bây giờ, đi hai bước là thở hổn hển, toàn thân đau nhức, không còn sức lực.
“Chị, em đưa chị đến điểm thi.”
Uông Châu Vận và tôi đã mấy tháng không gặp, cô ấy chạy đến ôm tôi, mặt áp vào vai tôi: “Chị, chị lại gầy đi nhiều rồi.”
Cô ấy thương tôi, luôn mua cho tôi nhiều đồ bổ dưỡng, nhưng tôi không ăn được chút nào.
Ngồi trên xe, tôi chỉ mong thời gian trôi nhanh hơn, nhanh hơn nữa, như vậy đến điểm thi tôi sẽ thấy Tô Uyển Uyển nhảy chân sáo, giống như lúc con bé bảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-me-ke-thu/3747190/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.