Tôi tỉnh dậy khi trời đã tối, trên người tôi có thêm hai chiếc chăn, một chiếc là do Tô Uyển Uyển đắp cho tôi, chiếc còn lại là của Dương Khả, hơi nóng.
“Cậu đến khi nào vậy?”
“Buổi chiều, tiện đường ghé qua thăm chị.” Tôi vén chăn, bước vào nhà, Dương Khả đã làm một bàn thức ăn.
Cậu ta rót cho mình một ly rượu, nhưng lại rót cho tôi một ly sữa đậu nành, giơ cao ly rượu: “Nào, chị em mình cạn ly.”
Vài ly rượu xuống bụng, trên mặt cậu ta bắt đầu bốc hơi đỏ, lải nhải: “Chị, em mơ một giấc mơ. Mơ thấy chị mất khi Uyển Uyển năm tuổi, em bỏ Uyển Uyển ở trại trẻ mồ côi, con bé ở đó bị bắt, còn em bị xã hội chèn ép, đều trở thành người xấu hahaha. Châu Vận của em, bị kẻ thù của em g.i.ế.c chết, Uyển Uyển thì trở thành người bất chấp thủ đoạn để đạt được mục đích. Chị, em biết đó là sự thật, chị không phải là Tô Tình, chị là thiên thần do ông trời phái xuống để cứu em và Tô Uyển Uyển, từ lần đầu tiên chị đưa Uyển Uyển về nhà em đã phát hiện ra chị không còn là chị nữa, làm sao có thể có người thay đổi tính tình chỉ trong một ngày được chứ.”
“Cậu say rồi.”
Tôi kéo Dương Khả đang vung tay, muốn đưa cậu ta về phòng nghỉ ngơi, cậu ta lại đứng dậy né tránh, ly rượu và bát đũa trên bàn bị kéo xuống đất, tiếng vỡ vụn giòn tan không át được tiếng gào thét của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-me-ke-thu/3747189/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.