Còn chuyện gì hỏng bét hơn bị sư tử nhắm trúng không? La Kiều bám vào nhánh cây, khẩn trương chăm chú nhìn Áo La Tư bên dưới, cứ việc Mông Đế bảo cậu không cần lo lắng, Áo La Tư căn bản không thể trèo lên được, nhưng La Kiều vẫn vô thức căng thẳng. Theo thời gian trôi qua, cậu bắt đầu lo lắng cho La Sâm cùng La Thụy. Thảo nguyên nguy hiểm trùng trùng, liệp báo ấu tể hơn bảy tháng tuổi, rời khỏi sự bảo vệ của La Kiều, chỉ cần gặp phải bất cứ động vật ăn thịt nào cũng có thể bị thương, thậm chí là mất mạng. Quan trọng hơn là: “Bọn nhỏ vẫn chưa ăn no…” La Kiều dùng sức bấu lấy nhánh cây, cơ hồ sắp bẻ gảy nó, miệng lại nói ra những lời làm Mông Đế suýt chút nữa ngã từ trên cây xuống. Nó đã gặp qua không ít liệp báo, nhưng đến giờ chưa từng thấy con nào có hành vi lạ lùng như La Kiều. Bản thân gặp sư tử không lo, ngược lại lo ấu tử mình dưỡng dục chưa ăn no? Lại nói tiếp, không phải nên lo lắng cho vấn đề an toàn của bọn nó hơn sao? Thảo nguyên về đêm chính là khu vực săn bắn của sư tử cùng linh cẩu, chẳng lẽ La Kiều không lo hai ấu tể kia không cẩn thận bị túm được? Nghĩ đến đây, Mông Đế khựng một chút, đây là lần thứ hai nó làm ra hành vi xúc động như vậy, vứt bỏ cả nguyên tắc xử sự vốn có, không để tâm mà vọt tới trước mặt sư tử cứu con liệp báo này, thay vì rối rắm vấn đề ấu tể của đối phương, không bằng cẩn thận tính toán một chút xem phải đòi lại ít nhiều từ người con liệp báo này mới có lời? Có lẽ, cắn nuốt nó vào bụng cũng là chủ ý không tồi… Trực giác nhạy bén của dã thú làm La Kiều cảm nhận được Mông Đế có chút không thích hợp, bất quá cậu không rảnh quản con hoa báo này rốt cuộc đang nghĩ gì, cậu chỉ có thể không ngừng cầu nguyện Áo La Tư ở dưới gốc cây mau mau rời đi. Lại nói tiếp, con sư tử này cũng thật cố chấp, nó đâu có leo cây được, mà cho dù leo lên cũng không làm được gì, hình thể khổng lồ của sư tử giờ phút này hoàn toàn không có chút ưu thế nào, nó cứ lẩn quẩn ở đây hao phí thời gian làm gì a? Áo La Tư ngẩng đầu, nhìn La Kiều cùng Mông Đế ở trên cây, không cam lòng đứng bật dậy, hai chân trước bấu vào thân cây, chân sau dùng sức, thế nhưng thật sự leo lên được. Biến cố phát sinh trong nháy mắt, so với Áo La Tư đắc ý, La Kiều sửng sốt thì Mông Đế lại vô cùng trấn định, nó chắc chắn Áo La Tư căn bản chỉ đang uổng phí sức lực. Quả nhiên, sư tử đực trưởng thành vĩnh viễn không thể trở thành cao thủ leo cây, leo không được một phần ba độ cao, Áo La Tư đã từ thân cây trượt xuống. Đây là cách nói giữ mặt mũi cho sư tử đực, thực tế là Áo La Tư trực tiếp từ trên cây rớt xuống. Áo La Tư phát ra tiếng gầm phẫn nộ cùng không cam lòng, La Kiều tạm thời an toàn cũng không cảm thấy vui vẻ bao nhiêu, chẳng lẽ con sư tử này muốn dây dưa ở đây hoài sao? Hai tiểu liệp báo gặp nguy hiểm thì sao bây giờ? ! “Không cần lo lắng.” Mông Đế liếm liếm sau gáy cậu, La Kiều duy trì hình người, làn da sau gáy vô cùng bóng loáng, Mông Đế liếm thực thoải mái, La Kiều thì lại có cảm giác bị róc một tầng da. “Vì sao lại không cần lo lắng?” La Kiều chỉ Áo La Tư dưới gốc cây, nó đang thử leo lên cây một lần nữa, không ngoài dự đoán lại thất bại: “Nó thoạt nhìn có vẻ không muốn từ bỏ.” “Sẽ không.” Mông Đế muốn liếm tiếp nhưng lại bị La Kiều né tránh, nó bất mãn phát ra âm thanh càu nhàu trong cổ họng: “Nó không có khả năng thủ ở đây suốt một đêm, mới đây không lâu sư đàn nó vừa bắt được hai đầu trâu, nó sẽ không để lại toàn bộ con mồi cho nhóm sư tử cái, tối nay khẳng định về quay về ăn một chút. “Hi vọng vậy.” La Kiều thật sự không ung dung như Mông Đế, ánh mặt trời nóng gắt lúc giữa trưa dần dần bị váng chiều ở phía chân trời thay thế, lúc mặt trời lặn thì gió đêm cũng bắt đầu thổi quét làm La Kiều có chút lạnh, biến về hình thái liệp báo thì lập tức ấm áp. Quả nhiên, da lông là thứ tốt a. La Kiều thoải mái cuộn bốn chân lại dưới thân, Mông Đế muốn nằm đè lên người cậu lại bị La Kiều cho một vuốt, hai mắt nguy hiểm nheo lại, trong lòng cậu rất bồn chồn nhưng không thể rụt rè, loại chuyện này tuyệt đối không thể dễ dàng thỏa hiệp có một thì sẽ có hai, tuy cậu thừa nhận mình cong, nhưng cong tới trình độ nào thì tuyệt đối phải nắm giữ trong tay. Huống chi dưới gốc cây còn có một đầu sư tử chăm chăm nhìn lên, hài hòa này nọ, tuyệt đối không được! Mông Đế thả móng vuốt La Kiều, tuy cảm xúc cũng không tồi, nhưng vẫn không bằng không có da lông, trơn bóng tốt hơn. Hoa báo cùng liệp báo ở trên cây đều ôm tâm sự riêng, Áo La Tư ở bên dưới lại phát ra tiếng rống giận. Tiếng gầm đưa tới ba con sư tử cái trong đàn, Hoắc Na, La Sa cùng Sa Na. Bọn nó vốn ở cùng những thành viên khác trong đàn, nhưng tiếng gầm của Áo La Tư cứ phát ra tới tấp, bọn nó bàn bạc với thủ lĩnh nhóm sư tử cái Đề Na một chút, sau đó qua đây dò xét tình huống. Nhóm sư tử cái không lo lắng Áo La Tư sẽ xảy ra chuyện gì, chỉ cần không phát sinh ngoài ý muốn, Áo La Tư sẽ chiếm cứ ngai vàng sư vương một thời gian rất lâu, nhóm sư tử cái chỉ sợ có sư tử đực xa lạ xâm nhập lãnh địa, hoặc đàn trâu xảy ra hỗn loạn, tiếng gầm của Áo La Tư tràn đầy phẫn nộ, nhóm sư tử cái không thể không nghĩ nhiều. Đương nhiên, nếu nhóm sư tử cái biết nguyên nhân Áo La Tư rống to như vậy, phỏng chừng bọn nó sẽ thay phiên tiến tới tát cho Áo La Tư vài vuốt, đánh tới mức máu mũi con sư tử đực này văng tứ tung. Ngay cả một con liệp báo cũng giải quyết không xong, thực vô dụng! Đuổi không kịp liệp báo, bị hoa báo cười nhạo vì không thể leo cây, quá vô dụng! Ba con sư tử cái xuất hiện làm La Kiều cùng Mông Đế không kịp chuẩn bị, sư tử cái không giống sư tử đực, bọn nó có thể leo cây, chỉ cần nhánh cây đủ thô, bọn nó thậm chí có thể tạo thành uy hiếp đối với Mông Đế. “Áo La Tư, có chuyện gì vậy?” La Sa trước hết nhìn thấy La Kiều cùng Mông Đế trên cây, một con liệp báo cùng hoa báo? Bất quá, con liệp báo này nhìn có chút quen mắt a… “Sao các ngươi lại tới đây?” “Vô nghĩa, ai bảo ngươi rống lớn như vậy, chúng ta còn tưởng có sư tử đực xông vào lãnh địa, dì Đề Na lo lắng cho đám ấu tể nên bảo chúng ta qua đây xem thử.” “Không có kẻ xâm nhập.” Áo La Tư ồm ồm đáp: “Ta chỉ muốn giải quyết hai đứa trên cây thôi!” “Giải quyết?” Hoắc Na hoài nghi quét mắt liếc Áo La Tư một cái: “Giải quyết thế nào, giết chết à? Hay có tính toán nào khác?” “Ta nhớ ra rồi!” La Sa đột nhiêu kêu lên một tiếng, quay đầu trừng mắt nhìn Áo La Tư: “Là con liệp báo kia! Áo La Tư, ngươi tốt nhất nên cho chúng ta một lời giải thích đàng hoàng! Lần trước ngươi cùng con liệp báo này đã có chút mờ ám, khó trách ngươi thích đi tuần tra lãnh địa như vậy, hóa ra là tới gặp nó đúng không? !” “Không phải, tuyệt đối không phải!” Áo La Tư nhìn ba con sư tử cái, muốn giải thích, nhưng sự thực rành rành trước mắt, lần trước nó muốn gì kia La Kiều quả thật quá bất cẩn, bị các bà vợ bắt ngay tại trận, giờ La Sa nhận ra La Kiều, mặc dù trên cây vẫn còn một con hoa báo nhưng nhóm sư tử cái cũng không dễ dàng tin tưởng lời Áo La Tư! Huống chi, Áo La Tư quả thật có chút chột dạ, nó đuổi theo con liệp báo này quả thật là có ý tưởng như vậy, cho dù cuối cùng nó cũng giết chết đối phương. Rống! Tiếng sư tử gầm lại vang lên, lần này đối tượng gầm rú không phải sư tử đực mà là ba con sư tử cái. Áo La Tư nghe thấy tiếng gầm của Hoắc Na, La Sa cùng Sa Na thì đã đoán trước được biểu tình của nhóm sư tử cái trong đàn. Muốn nâng vuốt sờ sờ bộ phận sắp bị đập nhưng lại phát hiện độ khó của động tác này quá cao, sau khi trở lại sư đàn, tuyệt đối sẽ bị tát không ít vuốt. Hoắc Na vây quanh thân cây một vòng, La Kiều khẩn trương nhìn chằm chằm cử động của nó, Mông Đế thì đồng thời chú ý hành động của cả bốn con sư tử, thấy Hoắc Na bắt đầu leo lên cây, Mông Đế lập tức kéo La Kiều lên nhánh cây nhỏ hơn một chút. Mông Đế lúc mới trưởng thành cũng từng bị sư tử cướp đi con mồi, 90% đều là nhóm sư tử cái biết leo cây, sau đó, nó treo con mồi lên những nhành cây mảnh nhỏ, nhóm sư tử cái mặt dù có thể leo lên cây cũng không thể với tới con mồi gần trong gang tấc. Sư tử cái có thể trọng nặng hơn nó đến mấy chục kí, lại càng miễn bàn tới liệp báo hoàn toàn không có bao nhiêu sức nặng kia. Chỉ cần nó bước tới một bước thôi thì có thể sẽ đè gãy nhánh cây mà rớt xuống đất. May mắn thì lông tóc vô thương, nếu xui thì bị thương, thậm chí tử vong. Mông Đế đã từng tận mắt nhìn thấy một con sư tử cái lúc leo xuống bị vấp phải một nhánh cây gồ ra, kết quả bị gãy xương sống, vài phút sau liền chết. Lựa chọn duy nhất của La Kiều hiện giờ chính là nghe theo sắp xếp của Mông Đế, cậu bò tới nhánh cây càng nhỏ hơn nữa, cho dù là Mông Đế cũng không có cách nào an toàn leo lên đó. La Kiều thế nhưng lại leo được, hơn nữa còn nằm thật an ổn. Mông Đế nhịn không được thở dài: “Phỏng chừng ngươi không nặng hơn mèo hoang bao nhiêu…” Trực tiếp lướt qua mèo đồng cỏ, beo vàng cùng linh miêu tai đen mà so sánh La Kiều với mèo hoang. Có thể thấy Mông Đế bất mãn với thể trọng của La Kiều cỡ nào. Rất nhẹ, khó trách ôm lấy cứ nhẹ bổng, xúc cảm thì miễn cưỡng thông qua. “Cái gì?” Toàn bộ lực chú ý của La Kiều đều đặt trên người sư tử cái, không nghe thấy lời Mông Đế nói, vì thế mới hỏi lại, Mông Đế ngậm miệng, cái gì cũng không nói. Hoắc Na đã leo tới ngọn cây, đứng ở phần chạc cây mà phát ra tiếng gầm gừ với Mông Đế cùng La Kiều, bất quá nó căn bản không có biện pháp bước cao hơn, Mông Đế cách nó không tới một mét, nhưng nó thật sự cắn không tới. Ngược lại còn bị móng vuốt sắc bén của Mông Đế cào vài phát. La Sa cùng Sa Na đứng bên dưới, thấy tình hình của Hoắc Na thì cũng không có cách nào. Áo La Tư thậm chí còn muốn nhào tới húc thân cây, bất quá nó bị Sa Na vươn móng chụp một phát ngay mặt: “Ngươi là sư tử, không phải voi! Huống chi Hoắc Na vẫn còn trên đó!” Nhóm sư tử bắt đầu trở nên nôn nóng, nếu không phải tức giận vì hành vi của Áo La Tư, nhóm sư tử cái cũng không vắt óc để bắt La Kiều cùng Mông Đế đến vậy. Ngay lúc hai bên giằng co, từ xa xa truyền tới tiếng rống của nhóm sư tử cái còn lại trong đàn, vừa nghe thấy, Áo La Tư cùng ba con sư tử cái lập tức dựng thẳng lỗ tai! Đây là tiếng kêu khi sư đàn bị uy hiếp, một là sư đàn Hoắc Tư Bỉ thừa dịp Áo La Tư cùng ba con sư tử cái không ở mà đến gây rối, hai là sư đàn bị đàn trâu rừng hoặc voi tập kích! Bốn con sư tử không còn tâm tư để ý tới liệp báo cùng hoa báo ở trên cây nữa, Hoắc Na nhảy xuống đất, bốn con sư tử lập tức chạy về phía tiếng rống truyền tới. La Kiều may mắn thoát thân thở phào một hơi, lập tức muốn leo xuống, cậu phải trở về ngọn núi đá ở trung tâm lãnh địa. Nhóm sư tử chạy theo hướng khác, hai tiểu liệp báo sẽ không gặp sư tử, bất quá La Kiều vẫn lo lắng. Nhờ ơn Mông Đế, hiện giờ La Kiều vẫn không thể leo cây, bất quá leo xuống thì ngày càng thuần thục. Mông Đế bám sát đi xuống rồi chặn trước người La Kiều. “Ngươi tính toán cứ vậy mà đi sao?” “A, ta muốn nói cám ơn với ngươi a.” La Kiều biết chỉ nói suông nhất định không làm Mông Đế vừa lòng, nghĩ nghĩ, liền chủ động liếm Mông Đế vài cái, vậy được chưa? Mông Đế im lặng. La Kiều xoay người nằm ngửa trên mặt đất, lăn phải một vòng, lăn trái một vòng, lăn tới mức cả người dính đầy cỏ, còn thế này? Mông Đế vẫn im lặng. La Kiều biến hóa hình thái, ôm cổ Mông Đế rồi hôn lên cái má đầy lông xù của đối phương, này thì được rồi đi? ! Ánh mắt vàng nhạt của Mông Đế biểu đạt thực rõ ràng, nó không hài lòng! La Kiều cũng có chút tức giận, khốn khiếp! Cậu đã hi sinh tới mức này rồi, còn muốn thế nào? ! Nếu vẫn không hài lòng thì cậu cũng không thèm hầu nữa! Một lần nữa biến thành liệp báo, nhấc chân định chạy. Mông Đế trực tiếp dùng hành động biểu đạt ý muốn của mình, một móng vuốt đè La Kiều xuống đất, hai chân trước giam cầm đối phương, cúi đầu, cắn sau gáy, thân thể áp xuống, vị trí nào đó của La Kiều đã có thể cảm nhận rõ ràng một bộ phận mạnh mẽ của Mông Đế, thái độ của Mông Đế nghiêm túc hơn hẳn các lần trước, lần này lớn chuyện rồi! La Kiều vội vàng căng cứng cơ thể, lớn tiếng kêu: “Không được!” “Rống!” Mông Đế phát ra một tiếng gầm nhẹ: “Vì sao không được?” “Có gai!” La Kiều trong cái khó ló cái khôn: “Ta sợ đau!” Mông Đế nghiêng đầu, liếm lỗ tai La Kiều một chút, cái này dễ. Ngay sau đó, hoa báo đè trên người La Kiều biến thành hình người, mái tóc dài màu vàng nâu xõa trên vai, một tay đặt trên người La Kiều, tay kia thì nắm đuôi cậu giở lên. “Như vầy được rồi đi?” La Kiều có chút choáng váng, này là cái quái gì đây, nhân thú? ! “Không được!” “Rống!” Kiên nhẫn của Mông Đế cạn sạch, La Kiều ý thức được chuyện không ổn, hình thái liệp báo căn bản không phản kháng được, lập tức biến về hình người, muốn đá văng Mông Đế đang đè trên người. Không ngờ lại bị Mông Đế nắm phần eo lật người lại, một tay vịn trên vai Mông Đế, tay còn lại thì vòng qua sau lưng, môi cũng bị chặn, hai chân cũng bị túm lấy, một chân gác lên vai, chân còn lại vòng qua thắt lưng đối phương, đôi môi lần xuống cắn vào cổ họng La Kiều, ngay sau đó, La Kiều đau tới mức rống to: “Ta XXXX! Sao biến về hình người mà vẫn còn xước rô? !” Này tuyệt đối là hiểu lầm lớn, chính vì Mông Đế quá hưng phấn, làm được một nửa thì lại biến thành hoa báo… La Kiều nhìn Mông Đế một hồi hoa báo một hồi mỹ nhân mà đổi tới đổi lui, một đám thần thú chạy rần rần trong lòng, lưu lại một đám bụi mờ mịt. Tuy cuối cùng Mông Đế cũng duy trì hình người mà làm tới cuối cùng, bất quá lần đầu tiên đã nếm khẩu vị nặng như vậy thật sự là muốn mệnh báo a… Này không phải nói dối, thật sự là đau muốn chết…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]