Cũng may Lục Thừa Nghiệp phản ứng nhanh, ở ngay trước khi Trương Hàng ôm lấy hắn liền lập tức nâng đầu lên, cánh tay duỗi dài kéo đối phương vào trong lòng mình, để đầu của cậu tựa lên vai mình.
Trương Hàng có chút sững sờ, cậu không nhìn thấy, chỉ có thể dựa vào xúc cảm mà tưởng tượng bộ dạng của mỗi người, từ sau khi cậu xác định Lục Thừa Nghiệp là Đại Hắc liền lập tức dùng hình tượng của Đại Hắc áp lên người Lục Thừa Nghiệp. Trong lúc đối phương còn là Đại Hắc, bởi vì thân thể hạn chế, từ đầu đến cuối vẫn chưa từng ôm Trương Hàng vào ngực, lần nào cũng là Trương Hàng trong lúc thất lạc ôm Đại Hắc vào lòng, mà đầu của Đại Hắc cũng gác lên trên vai cậu. Vì vậy vừa rồi, Trương Hàng phi thường tự nhiên mà ôm lấy Lục Thừa Nghiệp, chỉ là không nghĩ đến, cho dù trước mặt có thật sự là Đại Hắc, cũng đã không còn là con Labrador năm đó nữa.
Trương Hàng có chút bất an cử động một cái, Lục Thừa Nghiệp lại vững vàng ôm chặt không buông tay, chỉ là cử động như vậy không khỏi chạm đến vết thương khiến hắn hít sâu một hơi, tuy rằng thanh âm rất thấp, thế nhưng làm sao có thể giấu diếm được người có thính giác nhạy bén như Trương Hàng. Cậu lập tức đình chỉ giãy dụa, chỉ là cơ thể vẫn là có chút cứng ngắc.
Lục Thừa Nghiệp thầm thở dài một tiếng, cho dù đã quen biết nhau rồi, con đường hắn phải đi cũng còn rất dài, người ở cùng Trương Hàng suốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-cho-dan-nguoi-mu-trong-sinh-thanh-dao-manh-khuyen/1880977/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.