Sau khi nói xong câu đó, Bạch Vị Hi lại rơi vào trạng thái im lặng.
Quan Sư âm thầm thở ra, không nhắc đến đề tài này nữa. Nàng sợ nữ thần sẽ nhìn ra điều gì đó khác thường.
Bạch Vị Hi cúi đầu, hai tay siết chặt vào nhau, cô muốn hỏi tại sao Quan Sư lại dịu dàng với mình đến thế, nhưng cô cũng tự cảm thấy câu hỏi của mình thật nực cười, vậy nên do dự hồi lâu mà cô vẫn không nói gì.
Cô im lặng thì Quan Sư cũng im lặng, tránh nói ra thứ gì không đúng.
Hai người cứ duy trì tình trạng này hơn một tuần, thân thể của Quan Sư cũng dần dần bình phục, đã có thể làm thủ tục xuất viện.
Nghĩ đến việc phải ở một nơi xa lạ khiến Quan Sư có chút khẩn trương. Một khi bước chân ra khỏi bệnh viện, nàng sẽ phải sinh sống ở nơi thành thị này dưới một thân phận khác, phải tiếp xúc với những điều mà trước giờ nàng chưa hề biết đến.
"Cố lên, không thể để chị Hi nhìn ra sơ hở." Thừa dịp Bạch Vị Hi đi làm thủ tục, Quan Sư ngồi ở mép giường tự cổ vũ bản thân.
Chỉ một câu nói thuận miệng của Bạch Vị Hi thôi cũng đã khiến nàng lo lắng đề phòng, thậm chí đôi lúc nàng còn muốn nói ra hết mọi chuyện cho nữ thần, nhưng cuối cùng vẫn quyết định nhịn xuống.
"Quan tiểu thư, tất cả đã xong xuôi rồi, chúng ta đi thôi." Bạch Vị Hi đứng ở ngoài cửa, nhẹ giọng nói.
Quan Sư gật gật đầu, hít sâu một hơi mới đi ra.
Khi nàng xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-ban-gai-tra-cong-cua-nu-than/226051/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.