- --
Ba người cùng nhau đi đến tầng ba thì thấy bố mẹ Quan Sư cũng đã chờ sẵn ở cửa phòng bệnh. Nhìn thoáng qua thôi cũng có thể nhận ra hai người đều mang bộ dáng tiều tụy, chỉ một đêm nhưng trông họ đã già đi rất nhiều.
Cảnh tượng này khiến khóe mắt Quan Sư đau xót, nước mắt đã chực chờ trào ra nhưng nàng phải cắn răng nhịn lại.
"Quan tiên sinh, Quan tiểu thư tới rồi, hai người muốn nói gì thì nói đi." Luật sư nói với bố Quan, giọng điệu mang theo vài phần ngạo mạn.
Quan Sư thấy thế thì trong lòng có chút khó chịu, nàng lạnh mặt liếc người luật sư, "Nơi này không chuyện của cậu, cậu có thể đi rồi."
"Vâng, nếu ngài có chuyện gì thì hãy gọi cho tôi nhé." Luật sự sợ hãi đáp, nói xong liền vội vàng rời đi.
Bố Quan nhìn thoáng qua nàng, khàn khàn mở miệng, "Quan tiểu thư, cô nợ con gái tôi một lời xin lỗi."
"Một lời xin lỗi gì chứ, là một cái mạng đó." Mẹ Quan gầm nhẹ, viền mắt bà đỏ ửng, bà dùng ánh mắt sắc như dao nhìn về phía Quan Sư.
Lòng Quan Sư co thắt đừng đợt, nàng ngoan ngoãn khom lưng, chân thành nói, "Thật xin lỗi."
Sự phối hợp của nàng khiến lòng bố Quan dễ chịu một chút, ông cũng không gây khó dễ cho nàng nữa.
Đêm qua bác sĩ nói cho bọn họ, tình trạng của con gái hai người đã dần dần tốt hơn, đã giữ được tính mạng, nhưng cũng không biết khi nào nàng mới có thể tỉnh lại được. Đối với họ, chỉ cần con gái sống sót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-ban-gai-tra-cong-cua-nu-than/226050/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.