Chương trước
Chương sau
Chung Noãn Noãn biết lão gia tử vẫn luôn muốn ở lúc còn sống nhìn thấy con cháu nhà họ Xích thịnh vượng. Đời trước cô chẳng những không thể sinh cho nhà họ Xích một đứa con, còn làm lão gia tử mất đi người thân duy nhất.
Cho nên đối mặt lời nói cất giấu ý đồ của lão gia tử, Chung Noãn Noãn đặc biệt thành thật gật đầu: "Được, vậy ông nội muốn rèn luyện thân thể thật tốt, về sau chuyện mang chắt trai đều thuộc về ông nội quản."
Đều!
Lão gia tử chú ý tới cách dùng từ này.
Đều, vậy đã nói rõ về sau ít nhất có hai đứa!
Vốn dĩ nét cười của lão gia tử đã nứt đến sau tai, giờ phút này miệng càng là cười đến không biên giới.
"Tốt tốt tốt! Về sau cháu liền phụ trách chơi, Xích Dương liền phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình, ông liền phụ trách mang tất cả đứa bé của hai đứa!"
Lão gia tử cảm giác trái tim ông cũng bay đi lên, giống như đều nhìn thấy một đoàn chắt trai vây bên người ông náo náo nhiệt nhiệt gọi ông "ông nội".
Chẳng qua Chung Noãn Noãn không thấy được ý nghĩ của lão gia tử, nếu thấy, cô sẽ phát hiện hình ảnh mà lão gia tử nghĩ đến giống như anh em hồ lô.
Dưới sự nâng đỡ của Chung Noãn Noãn, rất nhanh lão gia tử liền leo lên tầng sáu. Sau khi vào nhà mới cảm thán nói: "Noãn Noãn, năng lực nâng người của cháu thật mạnh."
Chung Noãn Noãn mỉm cười, sắp xếp xong lão gia tử, muốn gọi hai tên cảnh vệ viên tiến đến, thế nhưng là lão gia tử lại làm cho cảnh vệ viên rời đi trước.
Thấy cảnh vệ viên có chút do dự, Chung Noãn Noãn cười nói: "Các người yên tâm giao ông nội cho tôi đi, nơi này là đại viện quân đội, anh Xích Dương cũng sắp trở về, không có chuyện gì."
Lão gia tử khẽ giật mình, nghĩ thầm chẳng lẽ cô bé này thông minh như vậy, liếc mắt liền nhìn ra thân phận của ông?
Ai ngờ Chung Noãn Noãn lại nói: "Tôi là người sắp thi học viện y học, lại thêm tôi biết châm cứu, cho nên ông nội đi cùng với tôi, chắc chắn sẽ không xảy ra vấn đề."
Hai tên cảnh vệ viên cũng không dám nói cái gì, chỉ có thể rời đi, sau đó lắc lư ở dưới tầng.
Lão gia tử hỏi: "Noãn Noãn, về sau cháu định thi học viện y học nào? Thủ đô có mấy học viện y học rất không tệ, nếu là cháu muốn học, ông nội có thể nghĩ biện pháp cho cháu! Cháu học trường nào đều được."
Vì lừa gạt cháu dâu đến kinh thành, lão gia tử cả một đời xưa nay không đi cửa sau quyết định không thèm đếm xỉa.
Xích Dương chấp hành xong nhiệm vụ khẳng định là muốn về thủ đô, nếu như đến lúc đó Noãn Noãn còn đang ở thành phố Giang, hai người chẳng phải là chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều sao? Vậy nguyện vọng muôn ôm thật nhiều chắt trai của ông còn thực hiện thế nào?
Cho nên trước tiên lừa gạt cháu dâu đến thủ đô lại nói. Nếu thành tích thật sự không tốt, không thích hợp làm bác sĩ, vậy sau khi tốt nghiệp liền ở nhà, giúp chồng dạy con cũng là rất tốt!
Tâm tư của lão gia tử Chung Noãn Noãn quả thực không thể càng rõ ràng, cười nói: "Yên tâm đi ông nội, thành tích của cháu rất tốt. Không cần ông hỗ trợ, cháu sẽ dựa vào năng lực của bản thân thi đến đại học quân y ở thủ đô."
Lần này cả trái tim của lão gia tử đều nhảy nhót lên.
"Thật? Cháu muốn học đại học quân y? Vậy sau này cũng là muốn theo quân?"
"Cháu đều đã nói với anh Xích Dương, chờ cháu làm quân y, nếu là anh ấy đi xa nhà cháu liền đi theo anh ấy. Ông nội vừa rồi cũng kiến thức y thuật của cháu, cho nên ông cứ yên tâm giao anh Xích Dương cho cháu đi. Có cháu ở đây, anh ấy hoàn hảo không chút tổn hại ra ngoài, cũng sẽ bình an trở về."
"Tốt tốt tốt! Chỉ cần hai đứa khỏe mạnh, ông nội liền vui vẻ!"
Từng câu của Chung Noãn Noãn đều nói vào trong tâm khảm của lão gia tử, ông nghe được hốc mắt đều ẩm ướt.
Ông chỉ có một đứa cháu trai như vậy, nhà họ Xích chỉ có một hương khói như vậy, có trời mới biết Xích Dương ở bên ngoài trong lòng ông lo lắng như thế nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.