Lão gia tử thấy thế nhanh chóng chạy ra giữ gìn trật tự.
"Ai ai ai, các vị hàng xóm, cho lão già tôi nói một câu, cô gái này châm cứu thật sự rất lợi hại, nhưng vừa rồi tôi không phải là bởi vì đột phát tật bệnh cô gái này mới trị liệu cho tôi sao?
Tôi cảm thấy, người có bệnh vẫn là nên đi bệnh viện, nếu không, cô gái nhà người ta không chữa khỏi cho các người, hoặc là nơi này chữa khỏi, nơi khác lại xảy ra vấn đề, vậy đến lúc đó ai là người chịu trách nhiệm? Có phải hay không?"
Quần chúng ăn dưa cũng là nhao nhao gật đầu, chẳng qua lại không nghĩ bỏ lỡ cơ hội châm cứu không mất tiền, còn kỹ thuật tốt như vậy.
"Cô gái, cô là con nhà ai?"
"Đúng vậy cô gái, trước kia sao chúng tôi chưa gặp cô? Ba mẹ cô là ai? Hoặc là nói người thân nào của cô ở nơi này?"
Bên này đều là ký túc xá của lãnh đạo quân đội, cho nên mọi người đều biết lẫn nhau.
"Tôi không phải con nhà ai, tôi là vợ chưa cưới của Xích Dương, đội trưởng bộ đội đặc chủng."
Lời nói của Chung Noãn Noãn vừa dứt, đám người xuất hiện yên tĩnh trong nháy mắt.
"Cái gì? Cháu chính là Noãn Noãn? Ha ha ha ha.."
Nhìn xem lão gia tử một bộ dáng kinh ngạc lại vui vẻ, diễn kịch quả thực là nhập mộc ba phần. Miệng Chung Noãn Noãn cũng không nhịn được bị bộ dáng kinh ngạc của ông làm cho giật một cái.
Thật đúng là cái diễn tinh!
Chung Noãn Noãn nháy một đôi mắt to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424942/chuong-589.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.