Chương trước
Chương sau
"Ba còn có chuyện gì không? Không có việc gì con tắt điện thoại."
Chung Khuê Quân lấy lại tinh thần từ trong rung động: "A, cái kia, trước đó con cùng mẹ con không phải làm kiểm tra giám định DNA ở bệnh viện sao? Hiện tại đã có báo cáo kiểm tra, con cùng mẹ con có độ tương tự DNA là 99.99%, điều này chứng minh con cùng mẹ con chính là quan hệ mẹ con ruột thịt.
Noãn Noãn, bởi vì chuyện lúc trước, ba biết con có hiểu lầm với mẹ con, thậm chí bởi vì việc này, con đều không thân cận ba ba và chị con. Cho nên vì tiêu trừ hiểu lầm, ba ba lại dùng máu của chị cùng mẹ con làm kiểm tra giám định DNA ở 4 bệnh viện khác nhau.
Kết quả, chị con thật không phải là con gái của mẹ con. Ba ba có thể để cho một nhà bệnh viện làm bộ, còn có thể có biện pháp để 4 nhà bệnh viện công khác cũng làm bộ sao?"
Ông nói như vậy tương đương là, Chung Thiên Thiên không có quan hệ máu mủ với Giang Xu Uyển liền đại biểu cho cô có quan hệ máu mủ với Giang Xu Uyển?
Xem cô là đứa ngốc sao?
Thật sự là không còn gì để nói.
Đối với cả gia đình này, ngoại trừ diệt bọn họ, Chung Noãn Noãn đã không có bất kỳ ý tưởng gì.
Nhịn đến bây giờ, cô đơn giản chỉ là đang chờ hai chuyện. Chuyện thứ nhất, buổi tối hôm nay Đan Kỳ hẳn là sẽ cho cô đáp án, liên quan tới Nam Cung Ngọc.
Một chuyện khác, chính là đám cưới của Chung Thiên Thiên.
Bởi vì cô muốn dâng lên chúc phúc chân thành nhất trong đám cưới của chị gái cô, cho cô ta một lễ vật kết hôn khó quên nhất.
"Ba còn có chuyện gì sao?"
Nghe được thanh âm lãnh đạm của Chung Noãn Noãn, trong lòng Chung Khuê Quân cảm giác có chút nhảy dựng, trong lòng luôn có một loại dự cảm xấu.
"Đêm nay chị gái con mời khách ăn cơm, ba cũng không biết là chuyện gì, nhưng nó đặc biệt nói là muốn gọi con đến. Noãn Noãn, dù sao Thiên Thiên cũng là chị gái con, ba ba thật sự rất muốn hai chị em các con ở chung thật tốt."
Hại chết mẹ của cô, xâm chiếm di sản mẹ cô để lại, hại cô hai tuổi rưỡi liền phải hiến cốt tủy cho Chung Thiên Thiên, ba tuổi liền vứt bỏ cô, còn mẹ nó muốn để cô cùng Chung Thiên Thiên ở chung thật tốt?
Thật sự là..
Không chơi chết cô ta, cho cô ta mấy ngày mạng sống đều là ban ân với cô ta được chứ?
Cho nên Chung Khuê Quân nói xong, Chung Noãn Noãn trực tiếp tắt điện thoại.
Nghe đầu bên kia điện thoại truyền đến thanh âm tút tút tút, Chung Khuê Quân: "..."
Giang Xu Uyển cười lạnh nhìn ông: "Không phải ông vẫn cảm thấy Chung Noãn Noãn tốt hơn Thiên Thiên, hiểu chuyện hơn Thiên Thiên sao? Chậc chậc, như vậy đều gọi là hiểu chuyện, vậy Thiên Thiên nhà chúng ta không phải lên trời? Tôi đen chuyện xấu nói trước, cho dù về sau Chung Noãn Noãn đi theo Xích Dương gà chó lên trời, cô ta chính là gà đất biến thành phượng hoàng, cũng không liên quan đến ông."
Chung Noãn Noãn chưa từng có phất qua mặt mũi của Chung Khuê Quân như vậy, đây là lần đầu tiên cô thái độ lãnh đạm như vậy nói chuyện với ông. Nhưng mà giờ phút này, Chung Khuê Quân lại không tức giận nổi.
Giác quan thứ sáu càng ngày càng mãnh liệt làm ông luôn cảm giác giống như xảy ra chuyện lớn.
"Bà câm miệng!"
Chung Khuê Quân giận dữ mắng một tiếng, Giang Xu Uyển lập tức bị dọa đến không dám nói tiếp nữa.
"Ba, sao ba lại quát mẹ?"
Chung Thiên Thiên cùng Cố Minh Triết tay trong tay, từ bên ngoài ân ân ái ái đi vào phòng bệnh.
"Thiên Thiên, Minh Triết, các con tới rồi!"
Giang Xu Uyển vui vẻ nhất chính là nhìn thấy con gái.
Đặc biệt là nhìn thấy con gái cùng Cố Minh Triết tay trong tay đi tới, bà liền càng vui vẻ hơn.
Giang Xu Uyển vẫn luôn chắc chắn, chỉ có con gái bà mới có thể bay lên đầu cành biến thành phượng hoàng.
"Cô, đây là thực phẩm dinh dưỡng cháu mua cho cô."
Cố Minh Triết đem một đống lớn đồ vật để lên bàn.
Giang Xu Uyển vui vẻ đến ngay cả đôi mắt đều cười híp lại thành một đường nhỏ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.