Chương trước
Chương sau
Đương nhiên, ông có tự mình hiểu lấy. Không có khả năng ngồi ghế bên cạnh tài xế, mà là xám xịt đi ngồi ở ghế phía sau.
Ghế trên, Xích Dương một cái tay lái xe, một cái tay khác vẫn luôn cầm tay Chung Noãn Noãn. Từ phương hướng này của Lãnh Tấn Bằng nhìn sang, tùy thời đều có thể nghiêng mắt nhìn đến đôi tay đang nắm chặt của hai người.
"Anh Xích Dương, anh sưu tập nhiều chứng cứ của Âu Thành Hòa như vậy từ lúc nào?" Bởi vì có Lãnh Tấn Bằng ở trong xe, Chung Noãn Noãn cũng không có khả năng lại tiếp tục nói lời âu yếm với Xích Dương. Thế là liền tìm một đề tài khác để nói.
Những chứng cứ này cô cũng đã từng sưu tập, chẳng qua còn chưa kịp lấy ra, hôm nay đã bị Xích Dương không nương tay chút nào ném ra ngoài. Vừa cảm thán thủ đoạn sưu tập chứng cứ của Xích Dương mạnh mẽ, vừa cảm thấy rất vui vẻ với cách làm của Xích Dương hôm nay.
Lãnh Tấn Bằng: "..."
Trước đó nhiều thời gian như vậy, vậy mà hai người không trò chuyện cái đề tài này một chút nào? Vậy thời gian dài như thế, bọn họ làm gì?
Đột nhiên, cái mũi nhanh nhạy của Lãnh Tấn Bằng đã nghe được một loại mùi vị không thể nói.
Mùi vị kia..
Ông quả thực quá quen thuộc được không?
Mặc dù xe này lúc dùng cơm đã tận lực mở ra cửa sổ ở trần xe thông gió, nhưng mà Lãnh Tấn Bằng cảm giác ông vẫn có thể ngửi thấy.
Hai, người, này!
Quả thực quá mức!
"Ngay khi ông ta biết rõ em là vợ chưa cưới của anh, còn muốn gọi phó tư lệnh Vương, ý đồ tới áp chế anh, anh cũng đã làm người đi điều tra ông ta. Dù sao tiên hạ thủ vi cường, loại chuyện không điểm mấu chốt này ông ta cũng có thể làm ra, những loại người này không có khả năng không có nhược điểm."
"Anh Xích Dương, anh thật lợi hại." Chung Noãn Noãn từ đáy lòng cảm thán.
Xích Dương vừa lái xe, vừa nhìn Chung Noãn Noãn một chút, vuốt vuốt đầu của cô. Vô cùng kiên định nói: "Người nào cũng không thể đem chúng ta tách ra."
Đôi mắt Chung Noãn Noãn nóng lên, nặng nề gật đầu: "Đúng vậy."
Lãnh Tấn Bằng: "..."
Trải qua chuyện ngày hôm nay, ông quyết định, về sau chỉ cần Xích Dương đi ra ngoài gặp Noãn Noãn, ông kiên quyết không muốn đi nhờ xe cậu ta.
* * *
Buổi chiều, Chung Noãn Noãn quét dọn vệ sinh ở ký túc xá, sau đó lại xử lý chuyện nước M đến trưa, mãi đến muốn gọi điện thoại để bàn giao công việc cho Eden, mới phát hiện buổi sáng sau khi điện thoại tắt máy liền không lại mở ra.
Vừa mới khởi động máy, Chung Thiên Thiên liền gọi tới.
Nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, Chung Noãn Noãn trực tiếp liền từ chối cuộc gọi của cô ta.
Chỉ chốc lát sau, Giang Xu Uyển cũng gọi tới. Chung Noãn Noãn vẫn từ chối cuộc gọi như cũ.
Cuối cùng, Chung Khuê Quân gọi tới, Chung Noãn Noãn suy nghĩ một chút, nhận.
"Alo."
"Noãn Noãn, là ba ba. Nghe nói buổi sáng hôm nay con bị cảnh sát mang đi, vừa rồi gọi điện thoại cho con cũng không gọi được, ba liền gọi một cuộc điện thoại cho Xích Dương, cậu ấy nói con không có việc gì đúng không?"
"Vâng." Chung Noãn Noãn đối Chung Khuê Quân cũng chỉ còn lại có lạnh lùng, chẳng qua bởi vì bên Đan Kỳ còn không có cho cô câu trả lời, cô còn không biết nguyên nhân cái chết của mẹ cô cùng Chung Khuê Quân có quan hệ hay không, cho nên tạm thời, đối với người cha ruột này, cô vẫn sẽ để ý một chút.
"Không có việc gì là tốt rồi. Ba nghe Xích Dương nói, là Âu Minh Tịch muốn gϊếŧ con. Cậu ấy nói chuyện này đã giải quyết, ba muốn hỏi một chút, chuyện này.. Các người giải quyết như thế nào?"
"Xích Dương tìm được chứng cứ Âu Minh Tịch muốn trước dâm sau gϊếŧ con, còn tìm đến chứng cứ về những việc làm không sạch sẽ của Âu Thành Hòa, cho nên Âu Minh Tịch cùng Âu Thành Hòa đều bị bắt." Chung Noãn Noãn nhặt những lời Chung Khuê Quân muốn biết để nói.
Vốn dĩ còn muốn tác hợp Âu Minh Tịch cùng Giang Phát Dương ở cùng một chỗ, Chung Khuê Quân: "..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.