"Ngay cả điều động cùng cấp cũng không được, vậy chị còn khoác lác cái gì? Làm như toàn bộ người của thủ đô đều nghe lời nói của anh rể vậy.
Anh rể, nếu anh đều cùng chị ở bên nhau, vậy nhất định muốn quản chị thật tốt, chị ấy chính là một người không giữ miệng được. Nếu về sau chị ấy gây ra họa mà anh không thu xếp được, đến lúc đó tao ương chính là nhà họ Cố các anh."
Chung Noãn Noãn nhìn Cố Minh Triết, vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa. Hiện tại bọn họ hẳn là còn không biết, nếu không cũng sẽ không bình tĩnh như vậy.
Chung Thiên Thiên vô cùng tức giận: "Cô.."
"Được rồi!"
Chung Thiên Thiên đang lúc tức giận không thôi muốn nói lại Chung Noãn Noãn, lại bị Chung Khuê Quân ngăn trở. Lúc này trong lòng đang phiền đâu.
"Thiên Thiên, hiện tại con là con dâu tương lai nhà họ Cố, nói chuyện làm việc phải có cái đúng mực. Minh Triết bọn họ tuy rằng là hào môn thủ đô, nhưng mà ở thủ đô hào môn tụ tập, phía trên nhà họ Cố, còn có rất nhiều hào môn hoặc là quyền quý mà con không thể trêu chọc. Cho nên nói chuyện làm việc đều phải động đầu óc biết không?"
Nước mắt của Chung Thiên Thiên đều mau bị tức giận bức ra tới, cô cảm thấy Chung Khuê Quân thật sự không chỉ bất công một chút.
"Ba, rõ ràng chính là Chung Noãn Noãn gây chuyện. Con không phải cũng là xuất phát từ ý tốt sao?"
Chung Khuê Quân lại nhìn về phía Chung Noãn Noãn: "Noãn Noãn, vừa rồi con nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424822/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.