Chương trước
Chương sau
"Tôi liền ở gian phòng đó, cho nên nếu là có chuyện gì, tôi nhất định có thể đuổi tới trong thời gian nhanh nhất.
Còn có, vì bảo hộ an toàn của cô, cô cũng có thể thả một cái máy nghe trộm ở trong túi xách, nếu như cô ở trường học xảy ra chuyện gì, tôi cũng có thể đuổi tới ngay lập tức."
Đối mặt sự chờ đợi của Dương Nghị, Chung Noãn Noãn: "..."
Anh Xích Dương nhà cô vì an nguy của cô, quả thực có thể nói là dụng tâm lương khổ.
"Máy nghe trộm tôi sẽ đặt tại trong nhà, về phần trong túi xách cũng không cần. Trường học nhiều người, công tác bảo vệ cũng làm được rất tốt, cho dù có người hại tôi cũng phải suy nghĩ một chút."
Dương Nghị cũng không tiện được một tấc lại muốn tiến một thước. Chung Noãn Noãn có thể đem máy nghe trộm đặt ở trong phòng anh đã đủ biết ơn. Dù sao bảo hộ cô, là công tác của anh.
Chung Noãn Noãn nhìn thoáng qua mấy cái máy nghe trộm trong tay, rất nhỏ, diện tích nghe trộm khoảng 3 mét vuông, đúng như Dương Nghị nói, anh chỉ là muốn nghe lén những thanh âm khả nghi từ cửa phòng cùng cửa sổ tiến vào.
* * *
Selina đưa Lãnh Kỳ Duệ, cho là anh bị thương có chút nặng, cho nên vẫn là nên nâng anh một chút.
Ai ngờ cô mới vươn tay ra, Lãnh thiếu sóng vai đi cùng cô liền bị dọa đến một bên, một bộ cô vợ nhỏ bị nữ cưỡиɠ ɠiαи sau khinh bỉ: "Cô muốn làm gì?"
Selina liếc mắt: "Dìu cậu a anh trai!"
"Tôi không cần cô đỡ!" Lãnh Kỳ Duệ vẻ mặt sợ hãi, sợ sau khi bị người phụ nữ này giúp đỡ liền sẽ bị gãy tay gãy chân.
Selina bị dáng vẻ tiểu thụ của anh kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
Cô lớn như vậy, còn chưa nói muốn chủ động đỡ ai. Hiện tại cô đều chủ động đứng ra, Lãnh Kỳ Duệ vậy mà không cho cô nâng. Như vậy sao có thể?
Nghĩ đến chỗ này, đôi mắt đẹp của Selina nheo lại: "Đỡ hay không?"
"Ừng ực."
Lãnh Kỳ Duệ nuốt nước miếng một cái, cao ngạo nhưng lại chột dạ gật đầu nói: "Vậy liền đỡ đi."
Thế là, Selina vịn Lãnh Kỳ Duệ đi về phía xe của nhà họ Lãnh.
"Thiếu gia!"
Quản gia Văn nhìn thấy Lãnh Kỳ Duệ bị nâng tới, nhanh chóng chân chó chạy tới, vẻ mặt lo lắng.
"Thiếu gia, ngài thế nào?"
Thấy Lãnh Kỳ Duệ vẻ mặt xanh xao không có trả lời, quản gia Văn lại nhìn về phía Selina, nhìn thoáng qua toàn thân cô đều là nhãn hiệu đứng đầu thế giới, thái độ mặc dù tốt, nhưng lại vẫn một bộ dáng cao cao tại thượng như cũ.
"Cô là bạn học của thiếu gia nhà tôi? Thiếu gia nhà tôi đây là có chuyện gì? Làm sao lại bị thương thành như vậy?"
Selina nhìn xem quản gia Văn, thẳng thắn: "Bị tôi đánh."
Quản gia Văn trừng mắt, trong nháy mắt giận không kiềm được, cả người đều nhảy dựng lên: "Cái gì? Cô lại dám đánh thiếu gia nhà tôi! Cô biết thiếu gia nhà tôi là ai không? Thiếu gia nhà tôi quý giá như vậy, cô lại dám đánh ngài ấy, cô là sống không kiên nhẫn phải không?"
"Ông mới chán sống!" Hiện tại Lãnh Kỳ Duệ càng ngày càng cảm thấy quản gia Văn có chút nhảy.
"Thiếu gia!" Quản gia Văn vẻ mặt bị thương nhìn xem Lãnh Kỳ Duệ, không nghĩ tới anh vậy mà lại một lần đứng về phía người khác.
"Bớt nói nhảm, dìu tôi đi vào."
"Vâng."
Quản gia Văn nhanh chóng đi về phía trước, ý đồ đem Selina chen đi.
Ai ngờ Selina lại một cái tay vịn Lãnh Kỳ Duệ, một cái tay khác lại trực tiếp đẩy quản gia Văn một cái lảo đảo.
"Cô.."
Quản gia Văn đang muốn nổi giận, đã thấy Lãnh Kỳ Duệ ném một ánh mắt lạnh sưu sưu cho ông, dọa ông nhanh chóng ngậm miệng.
Như thế nào có loại cảm giác thiếu gia bị người bắt?
Ngồi vào trong xe, Lãnh Kỳ Duệ liền tự động xê dịch hướng bên cạnh, trái lại Selina, giống như một cái nhị đại gia, vểnh lên chân bắt chéo, lấy ra điện thoại di động bắt đầu chơi game.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.