Cơ bản không thèm để ý hai người phụ nữ này, Lãnh thiếu quyết định trở về tỉnh táo một chút.
Selina cười hì hì đứng người lên đi về phía Lãnh Kỳ Duệ, dọa đến Lãnh thiếu lảo đảo một cái, hơi kém đứng không vững liền ngã.
"Cô.. Cô làm gì?" Lãnh Kỳ Duệ bày ra một bộ tư thế quyết đấu.
Không phải anh sợ, mà là không có ai biết vừa rồi ở trong rừng cây nhỏ anh trải qua cái gì!
Người phụ nữ này quả thật là đáng sợ!
Anh quyết định đời này cũng sẽ không chui vào rừng cây nhỏ cùng cô ta.
Selina nhìn anh như vậy liền muốn cười: "Lão đại để cho tôi đưa cậu trở về. Nói cậu một người trở về không an toàn."
"Không cần! Không cần không cần!" Lãnh Kỳ Duệ bị dọa đến nhanh chóng khoát tay.
Mẹ nó, anh sợ bị người phụ nữ này đưa trở về, anh ngay cả xương cốt đều không thừa.
"Bớt nói nhảm! Nếu không đưa cậu trở về tôi liền không hoàn thành nhiệm vụ lão đại giao cho tôi. Không hoàn thành nhiệm vụ tôi sẽ bị phạt, nếu là tôi bị phạt, cậu cũng không có quả ngon để ăn!"
Lãnh Kỳ Duệ tội nghiệp nhìn về phía Chung Noãn Noãn, dùng ánh mắt ra hiệu: Tôi có thể tự mình trở về không? Tôi tình nguyện nửa đường gặp được trộm cướp bị đánh chết!
Chung Noãn Noãn đang muốn nói bỏ qua cho anh ta, tự cô đưa anh trở về, đã thấy Selina ngăn ở trước mặt anh, cách trở giao lưu bằng ánh mắt giữa anh với Chung Noãn Noãn.
"Cậu rất chán ghét tôi?"
Đôi mắt Selina nheo lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424750/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.