Mặc dù càng là tiếp xúc liền phát hiện bí mật của cô vợ nhỏ càng nhiều, nhưng anh tôn trọng bí mật của cô vợ nhỏ, cũng vì cô có năng lực như vậy mà cảm thấy vui vẻ.
"Vợ cậu lợi hại như vậy vậy cậu còn bảo tôi xin phép nghỉ làm gì?"
Đối mặt với tình cảm khiến người đỏ mắt như vậy, cùng thỉnh thoảng kín đáo đưa cẩu lương cho ông, Lãnh Tấn Bằng cảm giác trái tim của ông càng ngày càng pha lê, nhịn không được liền muốn nói lại Xích Dương.
Bằng cái gì một người đàn ông góa bụa như ông phải chịu phần tức giận này.
Mặc dù trong lòng Xích Dương mỗi lần đều gọi Noãn Noãn nhà anh là cô vợ nhỏ, thế nhưng là dù sao còn không có cầm tới sách vở kia, cho nên không dám gọi bậy.
Giờ phút này tiếng lòng của anh bị Lãnh Tấn Bằng nói ra, mặc dù bị nói, nhưng trong lòng Xích Dương cũng là mừng khấp khởi.
Anh liền thích nghe người khác nói vợ cậu xx.. như vậy. Dù là bị nói, anh cũng vui vẻ.
Đừng hỏi Lãnh Tấn Bằng nhìn ra sự vui vẻ từ trên khuôn mặt nghiêm túc của Xích Dương như thế nào, ở chung cùng cậu ta được 26 năm, cậu ta dù là nhếch lên một cọng tóc gáy, ông cũng có thể nhìn ra được.
Tóm lại, sau khi nói lời này Lãnh Tấn Bằng liền nhìn ra, ông chẳng những không có làm cậu ta tức giận, ngược lại làm cậu ta vui vẻ.
Nhớ lại lời nói vừa rồi một chút, Lãnh Tấn Bằng yên lặng mím môi.
Ông thừa nhận, cẩu lương này là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424706/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.