"Đúng vậy. Con đừng đến. Nếu bà ấy yêu đứa con gái khác như thế, vậy liền để đứa con gái khác của bà ấy tới chăm sóc bà ấy đi. Con trở về đi học."
"Vâng." Chung Noãn Noãn gật đầu.
"Đúng rồi Noãn Noãn, hôm nay con đi quân đội châm cứu cho tư lệnh sao?"
"Hôm nay không đi."
"Vậy con lúc nào thì đi? Ba đi cùng con."
Tâm tư của Chung Khuê Quân Chung Noãn Noãn đương nhiên biết.
"Ba, chỗ tư lệnh nơi đó có con là đủ rồi, con cam đoan sẽ không làm ba mất mặt. Ba cũng đừng đi, miễn cho người khác nói linh tinh."
Chung Khuê Quân suy nghĩ một chút cảm thấy cũng đúng.
Thuật châm cứu của con gái vẫn là có chút lợi hại, cái này nhìn phản ứng của mẹ vợ liền biết. Nếu như có thể trị hết bệnh dữ ngay cả bệnh viện quân khu đều khó giải quyết, vậy chính là lập được một cái công lớn.
Chung Noãn Noãn không phải quân nhân, công lao này tư lệnh tự nhiên sẽ ghi tạc trêи đầu của ông. Ông không đi ɭϊếʍ mặt thông đồng, nói không chừng tư lệnh ngược lại càng đánh giá ông cao hơn.
Chẳng qua --
"Noãn Noãn, hôm qua ngay trước mặt Lãnh Kỳ Duệ ba không tiện hỏi con, con cùng ba nói thật, đối với trị liệu bệnh của tư lệnh, thuật châm cứu kia thật có hiệu quả?"
"Hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ hữu dụng đi. Dù sao chắc chắn sẽ không hại tư lệnh, cái này ba cứ yên tâm đi."
Đối với người có thể tùy thời cho Giang Xu Uyển cùng Chung Thiên Thiên ngột ngạt giúp cô, thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424660/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.