Giang lão thái thái một bên quan sát, một bên co quắp mi tâm, sau khi xem xong đưa di động cho Chung Khuê Quân, sau đó đi đến trước mặt Giang Xu Uyển "ba" một tiếng, một bạt tai trực tiếp đánh đến một bên mặt khác của bà.
Nhìn xem Giang Xu Uyển rõ ràng bị khổ nhưng lại không chỗ nói rõ lí lẽ, khuôn mặt kia khổ giống như ăn phân, Chung Noãn Noãn đã cảm thấy vui vẻ.
"Ô ô ô.. Tôi đến cùng là tạo nghiệt gì, vậy mà sinh ra một đứa con gái chụp lén tôi! Chung Noãn Noãn, sao cô lại ác độc như vậy, vậy mà ngầm chụp lén tôi. Tôi là mẹ cô!"
"Bà câm miệng!"
Chung Khuê Quân cùng Giang lão thái thái đồng thời quát lớn nghiêm nghị.
"Cơ bản không phải là Noãn Noãn chụp lén bà, mà là tôi không tin được bà, sợ bà gây chuyện, cho nên để tiểu Từ lặng lẽ để một cái camera ở trong phòng."
Giang Xu Uyển: "..."
Giang lão thái thái: "..."
"Giang Xu Uyển, tôi cùng bà mặc dù là quân hôn, ly hôn không dễ dàng. Nhưng quân hôn cũng không phải không thể ly! Còn có bà đừng quên, ngoại trừ ly hôn, tôi còn có thể cùng bà ở riêng."
Dứt lời, nói với Chung Noãn Noãn: "Noãn Noãn, đi, nơi này thối."
Giang lão thái thái vốn là tới thương lượng như thế nào mới có thể để Chung Khuê Quân nguôi giận, huỷ bỏ trừng phạt đối với nhà họ Giang, kết quả lại gặp phải loại chuyện này.
Trong lòng hận Chung Noãn Noãn, lại càng tức đứa con gái làm việc theo cảm tính nhưng đầu óc không đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424659/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.