Thẩm Dịch Nhiên gác máy xuống, nhếch môi nhìn Lâm Liên Kiều cười khẩy một cái.
"Đúng là không nói dối. Nhưng quả thật cô rất ngốc nghếch, nếu đêm đó chịu yên phận làm người phụ nữ của tôi thì đã không phải khổ tâm nói dối tới lui như thế này."
Lâm Liên Kiều nhìn vào ánh mắt gian manh kia là biết ngay anh ta đang nghĩ gì trong đầu, anh ta nhẫn nhịn chỉ để đợi đến ngày này, ý nghĩ muốn cô trở thành người phụ nữ của anh ta chưa bao giờ từ bỏ.
Cô bỗng dưng cảm thấy cơn nguy hiểm khi ở cùng phòng với anh ta đã quay trở lại.
Nhưng cũng không ngồi yên mà đợi anh ta nhào đến xẻ thịt. Từ khi trọng sinh trở lại, cô đã phát hiện ra một năng khiếu mới của mình, đó là diễn kịch.
Bất chợt cô kêu lên một tiếng, mặt mày nhăn khúm lại đau đớn nhìn xuống cánh tay bị thương.
"A, tay tôi đột nhiên lại đau quá, chắc lúc nãy anh kéo mạnh nên bị rách chỉ ra rồi."
Thẩm Dịch Nhiên nheo mắt nghi ngờ liền bước tới kiểm tra, anh ta xắn tay áo của cô lên xem, quả nhiên máu đã thấm qua lớp băng bó, cô cũng không ngờ miệng của cô lại linh ứng đến vậy.
Mặt Thẩm Dịch Nhiên trở nên cau có, giọng hừng hực không vui, nói nặng lời thì không phải, mà nhẹ cũng không phải là nhẹ.
"Không lẽ thuốc vào người cô đều biến thành nước lã hết à? Sao có vết thương nhỏ mà lâu lành vậy? Đợi đó tôi đi gọi bác sĩ."
Nói rồi, anh ta nhanh chóng đã rời khỏi phòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ta-bi-so-quan-gia-doc-chiem/858265/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.