Tiêu Duật Hành đưa Lâm Nghị, Lâm Liên Kiều và Lâm Diễm Tinh thẩm vấn chung trong một căn phòng và thẩm vấn gia đinh ở trong một căn phòng khác.
Căn phòng thẩm vấn tối tăm, chỉ có duy nhất một chiếc đèn không quá sáng được treo phía trên và ngay giữa chiếc bàn dài. Tiêu Duật Hành ngồi ở phía đối diện với ba người còn lại, phía sau ông ta là hai cấp dưới nữa đang đứng.
Ông ta để tay lên bàn, vẻ mặt bắt đầu ra vẻ uy quyền vì nơi này chính là địa bàn của ông ta rồi.
"Lâm lão gia, đã vào đây rồi thì tôi sẽ không giữ kính ngữ với ông nữa, chúng ta…"
"Được, bắt đầu đi."
Lâm Nghị không muốn vòng vo, ông vẫn giữ đúng một vẻ mặt nghiêm túc từ đầu đến giờ, thần thái bình tĩnh liền đáp khi Tiêu Duật Hành còn chưa nói hết câu.
Bị ngắt lời khi đang lấy trớn nói, trên gương mặt của Tiêu Duật Hành có phần đơ cứng sượng lại. Nhưng ông ta nhanh chóng cứu vãn bằng cách nở ra một nụ cười gượng gạo, đầu gật gật rồi bắt đầu nhướng mày truy hỏi.
"Lâm Nghị, tối qua sau khi đuổi Cao Mông Hà, ông đã ở đâu làm gì, ai có thể làm chứng?"
Mắt của Tiêu Duật Hành trừng lớn nhìn Lâm Nghị, ánh mắt đó giống như nhìn thấu được thật giả khiến đối phương run sợ mà để lộ ra sơ hở. Nhưng Tiêu Duật Hành áp dụng phương pháp này với sai người rồi, Lâm Nghị một chút cũng không tỏ ra hoang mang, ngược lại câu trả lời còn vô cùng rành mạch, rõ ràng.
"Tôi luôn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ta-bi-so-quan-gia-doc-chiem/858220/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.