Con dao dừng lại không phải là cố tình, Lâm Liên Kiều nhìn tay của mình bị giữ chặt, cô chau mày nhìn Sở Quân Huân, bởi chính anh đang là người ngăn cản cô chặt đứt thứ gây hoạ của Tiêu An.
Còn một chút nữa là được rồi nhưng lại bị cản lại ở giây cuối cùng, cô tức giận đến mức chẳng nghĩ được gì khác mà lớn tiếng với anh.
"Thả ra tay em ra, anh là nhân vật lớn nhất Thiên Thành này rồi, không lẽ còn e dè một chức quan nhỏ bé như cha của tên khốn kiếp này sao?"
Sở Quân Huân còn chưa trả lời, Tiêu An vừa thoát một kiếp nạn, còn chưa biết an phận đã đắc ý chen ngang.
"Ngài Sở Quân, ngài đúng là người công tư phân minh. Tôi biết ngài sẽ không vì một ả đàn bà mà làm mích lòng với cấp dưới của mình đâu, đúng không? Dù sao cha tôi cũng hết lòng ủng hộ ngài mà. Ngài đừng để cô ta dắt mũi nữa, cô ta không đơn thuần như vẻ bề ngoài đâu."
Tiêu An còn có thể nói cười làm lửa hận trong người Lâm Liên Kiều sôi sục. Sở Quân Huân còn chưa chịu buông tay khiến cô nhíu chặt hàng chân mày như thể muốn biến anh thành kẻ thù, cô gằn giọng quát.
"Sở Quân Huân…"
Cô càng cố sức Sở Quân Huân càng nắm chặt tay cô không cho di chuyển.
"Em định chạm vào thứ đó của hắn với con dao này sao?"
"Vậy thì đã sao?"
"Không được."
Vẻ mặt của Lâm Liên Kiều lộ rõ vẻ thất vọng, cô vốn nghĩ Sở Quân Huân sẽ đứng về phía cô. Xem ra cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ta-bi-so-quan-gia-doc-chiem/249644/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.