Editor: Linh
Không sai biệt lắm đến giờ hợi hai người mới trở về, đến Càn Thanh cung trước tắm rửa, lại triền miên một hồi mới đi ngủ.
Sáng sớm ngày hôm sau Phùng Liên Dung về Diên Kỳ cung.
Chung mâm nhìn khí sắc trên mặt nàng cũng biết hôm qua rất cao hứng, cười nói: "Đại hoàng tử, Tam hoàng tử vừa mới nhấc đến ngài xong, không nhìn thấy nương nương trở về bọn họ mới chịu ăn cơm đấy."
Vừa nói xong Triệu Thừa Diễn liền chạy ra, kêu lên: "Mẫu phi, hôm qua ngài đến chỗ phụ thân ạ? Sao không mang bọn con theo?"
Phùng Liên Dung tự nhiên không tốt giải thích, chỉ nắm tay hắn đi vào, một bên nói: "Lần sau nhất định sẽ mang bọn con đi, mau ăn cơm đừng để bị muộn."
"Con ăn xong rồi, chỉ còn A Lý chậm rì rì."
Phùng Liên Dung vừa nhìn, quả nhiên bát con của Triệu Thừa Mô vẫn còn nguyên.
Con trai nhỏ thấy nàng, mỉm cười: "Mẫu phi về rồi."
Phùng Liên Dung cầm thìa đút cho hắn: "Là mẫu phi không tốt, khiến các con nhớ thương."
Do nàng rất lâu rồi không đi Càn Thanh cung thị tẩm, bọn nhỏ đều thói quen sáng nào cũng thấy nàng, nàng sẽ cùng bọn nhỏ ăn cơm, sửa sang lại quần áo cho chúng, lại dặn dò phải mang theo cái gì, việc này tuy rằng nhỏ, nhưng không làm lại khiến người không quen.
Triệu Thừa Mô thấy nàng đưa thìa qua, đầu ló ra, vững vàng ăn một miếng.
Bên cạnh Triệu Thừa Diễn lại hối hận, sớm biết vậy thì đã ăn chậm chút, như vậy cũng có thể được mẫu phi đút cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sung-phi/754010/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.