Editor: Linh
Xe ngựa đi đến ngã tư đường mới dừng lại, hai người đi xuống, Phùng Liên Dung hưng phấn hết nhìn đông tới nhìn tay. Nàng cách ngã tư kinh đô này đã rất lâu rất lâu, lâu đến mức chính mình tưởng rằng không có cơ hội nhìn thấy nữa.
Triệu Hữu Đường ở bên tai nàng hỏi: "Đứng ngốc ở đấy làm gì vậy?"
Phùng Liên Dung cười nói: "Như nằm mơ vậy."
Triệu Hữu Đường giơ tay nhéo lỗ tai nàng: "Còn giống nằm mơ không?"
Phùng Liên Dung đau a lên một tiếng, vội lấy tay xoa xoa: "Đau quá đi! Đúng là không phải mơ, nhưng chỗ này thay đổi nhiều quá, vốn chỗ này có một cửa hàng giữ độc quyền về bánh bao hấp."
"Xa cách nhiều năm, tự nhiên là khác, có lẽ là chuyển đến nơi khác rồi."
Hai người thế này mới bước về phía trước.
Ngày hội trung thu, rất nhiều người nhà dùng xong cơm tối đều sẽ đi ra ngoài chơi, nhà nhà trước cửa đều treo đèn màu, mặc dù không náo nhiệt huy hoàng như tết nguyên tiêu, nhưng cũng chiếu lên đường phảng phất ban ngày.
Do nhiều người, các cửa hàng đều không đóng cửa, tùy thời chờ làm ăn đến cửa, ven đường tiểu thương bán đồ ăn vặt rao hàng hét to chấn trời.
Mùi bay đến chóp mũi, Phùng Liên Dung liền tham, kéo tay áo Triệu Hữu Đường nói: "Tướng công, chúng ta mua chút hoa quả khô ăn đi?"
Nàng con mắt sáng ngời, mang theo chờ mong.
Triệu Hữu Đường nói: "Cái đó ăn ngon không?"
"Ngon lắm, nhất là hạt dẻ nướng." Nàng chỉ chỉ vào một người trong đó cho hắn xem, "Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sung-phi/754009/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.