Editor: Linh 
Thiên Kỷ tháng hai năm hai. 
Triệu Hữu Đường hạ chỉ tước binh quyền của Ngụy vương, Tấn vương, 
Do trước có Túc vương giao binh quyền, sau có Hoài vương mưu phản bị giết nên Ngụy vương và Tấn vương đều không phản kháng, đến đây, trong tay các phiên vương đã mất trọng binh. 
Tảng đá lớn trong lòng hắn cuối cùng đã rơi xuống. 
Ngày hôm đó Thái hoàng thái hậu mời hắn đến cung Thọ Khang. 
Triệu Hữu Đường ngồi ở đầu giường, hỏi thăm bệnh tình. 
Thái hoàng thái hậu thở dài một hơi, nói: “Luân nhi của ta đã chết rồi đúng không?” 
Triệu Hữu Đường ngẩn ra. 
“Hoàng thượng không cần lại giấu ta.” Thái hoàng thái hậu giọng điệu bi thương, “Chuyện này đã trôi qua bao lâu, hắn có thể chạy trốn đến đâu, nhất định là đã chết! Lệ Phương và ba đứa nhỏ giờ đang ở đâu?” 
Bà đã biết, Triệu Hữu Đường liền nói thẳng: “Hiện đang ở trong thành, nếu tổ mẫu muốn gặp, Trẫm lập tức lệnh bọn họ đến.” 
Thái hoàng thái hậu không nói chuyện, im lặng một hồi lâu mới nói: “Luân nhi chôn ở đâu?” 
“Trên núi Ngọc Lương phủ Hoa Tân, Trẫm đã sai người sửa chữa lăng mộ.” 
Thái hoàng thái hậu gật gật đầu, nhìn về phía hai người cung nhân bên người. 
Cung nhân lập tức đỡ bà ngồi dậy, lấy một cái gối mềm đặt ra sau lưng bà rồi thối lui ra xa. 
“Hoàng thượng, hôm nay ai gia muốn gặp ngài là có chuyện muốn nói.” Thái hoàng thái hậu có chút mệt mỏi, giống như nói chuyện một lát là phải nghỉ ngơi một hồi, “Ai gia tự biết mình cũng không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sung-phi/753973/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.