Phương Yên do liên quan đến Hồ quý phi nên cực kỳ không thích hai người này, cho nên Triệu Hữu Đường thấy nàng ta biểu hiện như vậy cũng chẳng có gì ngoài ý muốn, mà Phùng Liên Dung không nhận ngọc bội, lại bất đắc dĩ nhận ngọc bội, hắn lại không biết vì sao. 
Chẳng lẽ nàng cũng như thế? 
Phương Yên thấy Triệu Hữu Đường không nói chuyện, nhẹ giọng nói với Triệu Thừa Dục: “Mau gọi phụ thân.” 
“Phụ thân.” Triệu Thừa Dục cũng rất nghe lời, giơ hai cánh tay nhỏ bé ra. 
Triệu Hữu Đường nghe thấy con thứ hai gọi, tự nhiên cũng cao hứng, ôm Triệu Thừa Dục lên, giơ hắn lên không trung, đùa Triệu Thừa Dục cười khanh khách. 
Phương Yên xem tuy rất sợ hắn làm con ngã xuống, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì. 
Triệu Hữu Đường đùa một lát, rồi trả nhi tử lại cho Phương Yên: “Ôm rất nặng, con ăn rất tốt?” 
“Đúng vậy, cho nên lớn cũng nhanh.” Phương Yên cười. 
Triệu Hữu Đường ừ một tiếng: “Để con tập đi nhiều hơn đi, trẻ con không nên sợ ngã.” 
Phương Yên giật mình mới nói: “Thiếp thân đã biết.” 
Mọi người nói chuyện phiếm một lát mới rời khỏi cung Thọ Khang. 
Triệu Hữu Ngô vẫn còn nắm tay Triệu Thừa Diễn, hai thúc cháu không biết nói gì, luôn nghe được tiếng cười khanh khách của Triệu Thừa Diễn. 
Triệu Hữu Đường vốn đang cùng Phương Yên đi tuốt ở đằng trước, đột nhiên nói: “Trẫm có chuyện muốn nói Tam đệ, không thể đến cung Khôn Ninh được.” 
Phương Yên thầm nghĩ không biết hắn có ý gì, rõ ràng cũng đã xảy ra chuyện Hoài vương, có thể 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sung-phi/753972/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.