Chung ma ma khó hiểu, muốn chọn quý nhân thế nào cũng phải có tiếng gió chứ, sao trước đó bọn bà một chút cũng không biết, đột nhiên đã tới rồi? 
Chẳng lẽ không phải trải qua tay Hoàng thái hậu, Hoàng hậu? 
Phùng Liên Dung cũng đặt sách trong tay xuống. 
Ở trong ấn tượng của nàng, cũng không có chuyện như vậy. Trước khi Triệu Hữu Đường làm hoàng đếm thẳng đến khi hắn đăng cơ, vẫn luôn chỉ có ba quý nhân, làm sao có thể nhiều ra đến hai người đây? 
Tất cả mọi người đoán đông đoán tây, Tiểu Chung ma ma đến đây, cùng Chung ma ma chụm đầu nói: “Ngươi không biết từ đâu đến đúng không?” 
Chung ma ma vội nghiêng người hỏi: “Ngươi có biết?” 
Tiểu Chung ma ma cười hắc hắc hai tiếng: “Cũng là mới nghe được.” 
“Mau nói đi, còn treo lòng hiếu kỳ của người ta!” Chung ma ma cũng không nhẫn nại, “Nếu không nói, ta đi vào, dù sao nhiều hơn mấy người cũng là bình thường, chỉ là sớm muộn thôi.” 
Tiểu Chung ma ma giữ chặt bà, nhíu nhíu mày nói: “Đừng giả vờ cái gì cũng không quan tâm, chẳng lẽ ngươi sẽ không lo lắng? Ta nghe nói hai quý nhân này đều như hoa như ngọc, bộ dáng không kém Phùng quý nhân của các ngươi đâu, người ta vốn là người hầu hạ bên cạnh Hoàng thượng.” 
“Cái gì?” Chung ma ma mở to hai mắt nhìn, hạ giọng nói, “Ban đầu ở ngay trong cung?” 
“Đúng vậy đấy, trong cung này mấy người đó còn thiếu à? Không được sủng hạnh mấy chục năm, hai người này...” Tiểu Chung ma ma ý vị thâm trường, “Nghe nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sung-phi/753916/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.