Đêm qua hạ một trận mưa như trút nước, buổi sáng lúc thức dậy, Phùng Liên Dung tưởng rằng đã tạnh, kết quả trận mưa này vẫn còn ào ào. Hoa cỏ trước cửa đều bị đánh thành ủ rũ, nhìn nhìn lại sắc trời, đen xì, giống như sáng sớm ngày đông. 
Nàng rời giường liền hắt hơi một cái. 
Chung ma ma vội nói: “Hôm nay mặc nhiều một chút, lạnh đấy.” 
Vốn mấy ngày trước đây vẫn là xuân về hoa nở, nhiều quần áo dày đều đã cất đi, Bảo Lan và Châu Lan lại đi tìm. 
Phùng Liên Dung mặc vào, ăn xong điểm tâm liền đến nội điện thỉnh an. 
Nàng đến chậm một chút. 
Tiểu hoàng môn đi vào thông báo, nói Phùng quý nhân đến. 
Lúc này Thái tử phi đang cùng Nguyễn Nhược Lâm, Tôn Tú ba người nói chuyện phiếm, nghe vậy lông mày cau lại, thản nhiên nói: “Bảo nàng ở bên đợi chút, nhớ cho lâu, người khác đều đã đến đây, không phải nói thời tiết không tốt, sẽ không cần giữ quy củ.” 
Lời này vừa ra, khóe miệng Nguyễn Nhược Lâm nhếch lên, thầm nghĩ gần nhất Phùng Liên Dung nước lên thì thuyền lên, một tháng Thái tử gặp nàng mười mấy lần, cuối cùng cũng gặp phải báo ứng. 
Cũng là xứng đáng. 
Người a, cũng không thể một mình độc chiếm quá nhiều ưu việt. 
Mà Tôn Tú thì cúi thấp đầu xuống. 
Nàng hâm mộ Phùng Liên Dung, cũng oán thận mệnh của bản thân, đến bây giờ đều chưa được thị tẩm Thái tử, nhưng nàng vẫn không tuyệt vọng, đời người còn dài, Thái tử phi hiện nay kiêu ngạo, nhưng không biết sau này lại sẽ thế nào. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sung-phi/753915/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.