Hoàng Thái hậu ở tại Thọ Khang cung phía Tây Bắc nội cung, ngày thường thắp hương bái phật, không lộ mặt nhiều, bình thường trong điện cũng rất vắng vẻ, nhưng hôm nay không giống vậy, trong điện khắp nơi đều là người.
Hoàng thượng, Hoàng hậu, phi tần của Hoàng thượng, người Đông cung, hoàng tử, công chúa, đều vây quanh bên người bà.
Hoàng Thái hậu mặt đầy tươi cười.
Bà lớn lên có một gương mặt rất bình thường, cho dù là khi còn trẻ, nhìn ngũ quan, cũng không được coi là một mỹ nhân. Nhưng bà vẫn luôn rất được tiên đế sủng ái, sinh ba người con trai, Trưởng tử thuận lợi làm Hoàng đế, hai người con khác cũng giống vậy rất được tiên đế thích, lần lượt được phong Vương ở phủ phồn hoa giàu mỡ.
Đến lượt Thái tử chúc tết, Hoàng Thái hậu cười càng thêm hiền hòa, vẫy tay nói: “Đến, mau ngồi bên cạnh ai gia, nhìn xem, đều gầy. Dù là học, mùa đông cũng nên nghỉ ngơi một chút, nhớ lại phụ hoàng ngươi tầm tuổi này, lúc ấy còn chơi xấu ai gia, nói thời tiết như vậy nên nghỉ ngơi hai tháng đâu.”
Giọng điệu này, y như hoàng thượng vẫn là một đứa trẻ.
Tất cả mọi người cười theo, ai cũng không dám nói chen vào, Hoàng thượng sắc mặt có chút không vui, nhưng cũng không phát tác.
Thái tử ngồi vào phía bên cạnh Hoàng Thái hậu, cười nói: “Phụ hàng thông minh hơn tôn nhi, có thể dùng một phần nhỏ bản lĩnh. Có câu là người chậm cần bắt đầu sớm, tôn nhi tự nhiên không thể buông lỏng.”
“Thái tử quả thật là một khắc cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sung-phi/753902/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.