Mặt trời chiều ngả về tây. 
Bởi vì nhận quá nhiều đơn, Khương Ấu An nói Khươgn Phong Văn tạm dừng nhận đơn. 
Viêc còn chưa có kết thúc, sau khi tú đài được dỡ xuống, La thị trở về trong tiệm trước, vì một ít khách nhân đo kích cỡ, mà Xuân Đào đi một chuyến đến Liễu gia, cấp Liễu gia chào hỏi, trong tiệm bọn họ lúc sau yêu cầu một lượng lớn vải dệt, đều sẽ từ Liễu gia nhập hàng. 
Từ trăm tú lâm ra tới, Khương Ấu An chỉ cảm thấy chân mình đều sắp phế đi. 
Mắt thấy sắc trời sắp tối, nàng cũng muốn trở về Vương phủ. 
Khương Ấu An thừa dịp bốn phía không có ai, cong lưng đ.ấ.m đấm chân của mình. 
Một đôi giày màu đen rời vào trong tầm mắt nàng. 
Khương Ấu An đứng dậy, liền nhìn đến Khương Tu Trạch đứng ở trước mặt. 
Khương Tu Trạch một thân trường bào màu lam phụ trợ cho một thân thon dài đĩnh bạt, bên hông hắn đeo một khối ngọc trắng tượng trung cho thân phận của hắn. 
Khương Ấu An nhớ rõ, một thân quần áo này Khương Tu Trạch, vẫn là nàng trước khi xuất giá vì hắn mà khâu vá. 
Năm vị thiếu gia của Khương gia, tính cách khác biệt bất đồng, Khương Tu Trạch tính tình âm trầm, làm việc nghiêm cẩn, vẫn là một người độc miệng, phàm là có người ở trước mặt hắn làm sai, hắn cũng sẽ đem người mắng đến khóc, chưa bao giờ suy xét đến cảm nhận của đối phương. 
Lúc này Khương Tu Trạch ánh mắt chớp động, ngập ngừng môi: “Lúc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sau-nam-cai-ca-ca-khoc-loc-cau-ta-hoi-phu/3708306/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.