Chương trước
Chương sau
Thời gian mười ngày vội vàng trôi qua.

Qua mấy ngày nữa là đến thưởng thu tiết, hai ngày này độ ấm lại tăng lên một chút.

Sau khi ăn cơm trưa, Khương phụ cùng Khương Tu Trạch ở phía sau hoa viên nói chuyện.

“Mấy tháng nay cửa hàng trà cùng hiệu cầm đồ buôn bán như thế nào?” Khương phụ hỏi.

Khương Tu Trạch suy tư một lát, trên khuôn mặt lạnh lùng, đáy mắt lộ ra ánh sáng cơ trí: “Hôm qua từ Lăng Châu tới một khách hàng lớn, ở cửa hàng trà mua không ít hàng hóa, tổng thể tiền lời lúc này còn gấp đôi so với năm ngoái, đến nỗi hiệu cầm đồ buôn bán không có biến hóa nhiều lắm.”

Khương phụ liên tục gật đầu: “Ngươi vất vả rồi, trong năm huynh đệ, đại ca ngươi muốn theo con đường làm quan, tam đệ ngươi theo võ, tứ đệ ngươi thân thể không tốt, đến nỗi tiểu ngũ…….Trước kia ham chơi còn chưa nói, ta vốn tưởng rằng theo tuổi tác tăng lên, hắn có thể ổn trong một chút, ai biết hiện tại lại thành cái dạng kia, ngay cả ta người làm phụ thân này cùng hắn nói chuyện hắn cũng hoàn toàn không phản ứng ta.”

Nhắc tới Khương Cẩm Nam, Khương Tu Trạch nhíu mày, đôi mắt liền trở nên thâm trầm không ít: “Bởi vì chuyện của tiểu lục, hắn hiện tại đối với Diệu Diệu luôn có ý kiến, trước đó vài ngày Diệu Diệu chỉ có thể ghé vào trên giường, hắn ngay cả xem cũng chưa đến xem Diệu Diệu một lần, phụ thân, ta suy nghĩ, một ngày nào đó hắn sẽ tỉnh ngộ.”

“Nói đến tiểu lục…… Cũng không biết nàng gần đây đang làm cái gì, lần trước ta lấy xe ngựa ra cửa, vừa lúc thấy nàng…… Người nhưng thật ra trắng hơn trước, trên mặt cũng có thịt…. Chính là đứa nhỏ này càng ngày càng không ra gì……” Khương phụ thật mạnh thở dài.

Khương Tu Trạch hừ nhẹ một tiếng: “Nàng hình như đang giúp đỡ gia đình tam thúc buôn bán, mấy ngày trước Ngô quản sự hỏi thăm một chút, nghe nói là tìm cô nương mấy nhà, cũng không biết muốn làm cái gì.”

Khương phụ nghe vậy lập tức nhíu mày: “Giúp đỡ Khương Phong Văn làm buôn bán? Nàng sẽ không sợ bị đuổi ra khỏi Vương phủ? Lại không phải cô nương chưa xuất các, đã gả chồng, còn không hiểu chuyện như vậy? Thần Nam Vương phủ vốn dĩ đã ghét bỏ xuất thân của nàng, nàng còn làm những chuyện làm người khác không cao hứng?”

Khương Tu Trạch lạnh lùng nói: “Chỉ sợ trong lòng nàng đối với việc gả vào Vương phủ, vẫn là có rất nhiều bất mãn, mặc dù Vương phủ tạm thời không đem nàng đuổi ra, cho nên làm việc cùng không có cố kỵ.”

Vừa dứt lời, ánh mắt Khương Tu Trạch nhìn đến một thân ảnh.

“Diệu diệu ngươi như thế nào đi ra đây?”

Khương Diệu Diệu liền đứng ở cách đó không xa, tựa hồ nghĩ cái gì, nghe được Khương Tu Trạch nói, tức khắc cười nói: “Nhị ca, mấy ngày này ta vẫn ở trong phòng đều buồn muốn chết.”

“Thương thế của ngươi còn chưa khỏi hoàn toàn, cần phải tiểu tâm chút!”

Khương Diệu Diệu cười hì hì: “Đã tốt hơn rất nhiều, chính là không thể ngồi lâu, vẫn là do thuốc dán được làm từ Dược Vương Sơn mà cha đưa, hiệu quả thật tốt!”

Khương phụ dùng tay vuốt vuốt chóp mũi của nữ nhi: “Kể cả như vậy cũng không thể chạy loạn.”

“Diệu Diệu biết rồi! Cha người cùng nhị ca tiếp tục nói chuyện đi, ta liền không quấy rầy hai người, ta đi tìm mẫu thân~”

Khương Diệu Diệu mang theo Lục Hà đi rồi.

Đi ra ngoài một đoạn đường, Khương Diệu Diệu hướng Lục Hà nói: “Ngươi đi điều tra xem, tỷ tỷ cyả ta gần đây đang làm cái gì, tốt nhất hỏi thăm rõ ràng, nhớ rõ đi ra ngoài mang nhiều bạc một chút.”



“Vâng!”

Lục Hà đi rồi, Khương Diệu Diệu đi đến viện của Hà thị ngồi một lát.

Nàng vừa mới chuẩn bị trở lại phòng, có hạ nhân tới báo: “Thất tiểu thư, Mộ tiểu thư tới thăm ngài, lúc này đang ở ngoài cửa.”

“Chạy nhanh đem người mời vào a! Bỏ đi, ta và ngươi cùng nhau đi đi!”

Mộ Đình Nhi cùng Khương Diệu Diệu vừa gặp mặt, hai người liền tay nắm tay, một trận hàn huyên.

“Khương Ấu An thật sự không phải là người, Diệu Diệu, về sau ta sẽ giúp ngươi giáo huấn nàng thật tốt!” Mộ Đình Nhi hung dữ nói.

“Đình nhi ngươi đừng như vậy……Ngũ ca ta sẽ tức giận……” Khương Diệu Diệu thở dài.

“Ngũ ca ngươi là tạm thời bị Khương Ấu An che mắt, thực mau hắn sẽ liền biết bộ mặt thật của Khương Ấu An. Đúng rồi, ngũ ca ngươi ở trong nhà sao?” Nói đến vế sau, gương mặt Mộ Đình Nhi ửng đỏ.

“Ngũ ca ta không ở trong phủ, đi tư thục…… Bất quá không quan hệ, ngươi ở lại nhà ta ăn cơm chiều đi?”

Khương Diệu Diệu vừa mới nói xong, liền nhìn thấy Lục Hà vội vội vàng vàng hướng bên này đi tới.

Khương Diệu Diệu ánh mắt ám ám.

“Thất tiểu thư……”

Khương Diệu Diệu bày ra một bộ mặt thiên chân hỏi: “Thế nào? Lục tỷ tỷ của ta gần đây đang làm cái gì? Nàng rất bận sao? Ta có thể giúp được cái gì không?”

Lục hà muốn nói lại thôi, lại liếc mắt nhìn Mộ Đình Nhi một cái.

Khương Diệu Diệu cười nói: “Lục hà, Mộ Đình Nhi là tỷ muội tốt của ta, nàng có cái gì không thể không biết đâu?”

Mộ Đình Nhi cũng rất tò mò, chờ Lục Hà mở miệng.

Lục hà nói: “Nô tỳ nhận thức một tỷ muội nói Thế tử phi bảo nàng ở thưởng thủ tiết ngày đó đi tú.”

“Đi tú là cái gì nha? Đình nhi ngươi biết không?”

Mộ Đình Nhi lắc đầu.

“Ý tứ của tỷ muội kia của nô tỳ, làm nàng ở trên đường dựng một cái đài lớn, sau đó mặc vào quần áo mới trong tiệm của tam lão gia, đi lại cho những người qua đường xem…….”

Mộ Đình Nhi sửng sốt.



Khương Diệu Diệu cũng sửng sốt theo, khi Lục Hà còn muốn nói tiếp, vội vàng nói: “Lục Hà, ta đã biết, ngươi trước tiên lui xuống đi!”

Còn không đợi Lục hà tránh ra, bế tắc của Mộ Đình Nhi đột nhiên thông suốt: “Ta đã biết! Thưởng thu tiết ngày đó có rất nhiều người đi trăm tú lâm du ngoạn, này vừa ra, liền đi theo trăm tú lâm dựng sân khấu, làm càng nhiều người nhìn đến quần áo mới trong tiệm các nàng……. Hấp dẫn càng nhiều người  đi đến tiệm của bọn họ đặt làm quần áo!”

Khương Diệu Diệu nắm lấy tay Mộ Đình Nhi: “Đình nhi, ngươi là tỷ muội tốt của ta, ngươi coi như không biết việc này được không?”

Mộ Đình Nhi đáy mắt ẩn ẩn lập loè hưng phấn: “Biết rồi! Diệu diệu ngươi yên tâm được rồi! Đúng rồi, ta thiếu chút nữa quên mất, mẫu thân ta bảo ta đi Kim Ngọc Các lấy hai bộ trang sức, ta đi trước, qua hai ngày ta lại đến tìm ngươi~”

“Được rồi.”

-

“Là kẻ điên nào một lần đã mua hết trang sức mưới của Kim Ngọc Các rồi?”

Cung Ngọc Yến hùng hùng hổ hổ trở về phủ, Trương ma ma đi theo phía sau, phụ họa nói: “Đúng vậy, Tiền chưởng quầy nói, trang sức mới ra có đến bốn mươi hai loại, liền tính là để thưởng thu tiết, trên đầu bất quá cũng chỉ mang được một cái đi?”

Cung Ngọc Yến nhéo khăn tay, than nhẹ một tiếng: “Vấn đề chính là thưởng thu tiết, ta liền khong có trang sức mới để đeo.”

Trương ma ma đề nghị nói: “Phu nhân, nếu không chúng ta đi dạo Như Ý Đường?”

“Như Ý Đường, mấy năm nay trang sức nhà bọn họ càng ngày càng khó coi, vẫn là trang sức của Kim Ngọc Các đẹp nhất, chỉ là trang sức thượng phẩm đều bị người mua hết rồi, trang sức thứ đẳng cũng không phải là kiểu độc nhất vô nhị, cũng không xứng với khuôn mặt xinh đẹp như hoa này của ta! Rốt cuộc là tên đáng c.h.ế.t nào, bạc nhiều đến nỗi không có chỗ để tiêu hay sao?”

“Nô tỳ cảm thấy bộ trang sức đá quý màu đỏ kia của phu nhân ngài cũng không tồi, không bằng thưởng thu tiết liền mang bộ kia đi?”

“Là thưởng thu tiết, lại không phải tiến cung, muốn điệu thấp một chút, nhưng là, lại không thể thấp hơn những lão bà đó, sầu a, sầu này của ta làm nếp nhăn khóe mắt đều phải lộ ra!”

“Đi đường tiểu tâm chút, ngàn vạn lần không được làm rơi, ngươi ngã không có việc gì, đồ vật này mà rơi, ngươi liền chờ phạt quỳ đi!”

Phía sau truyền đến giọng nói của Từ thị vệ.

“Dong dài!” Cao thị vệ ánh mắt hung dữ liếc mắt trừng Từ thị vệ một cái.

 

 

 

 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.