Ngày hôm sau, một đám người tụ tập dưới sảnh khách sạn, ngay cả Kim Điêu, Họa Mi và Quân Thái Bạch, Trình Vân và mọi người đều đã suốt đêm bay tới, các lính đánh thuê trang bị đầy đủ vũ khí, sẵn sàng chờ xuất phát, như chuẩn bị bao vây bãi bom mìn, khiến cho rất nhiều khách hàng vội vàng bước đi không dám dừng lại, tránh cho vô tình bị cuốn vào trận đại chiến Tinh Tế.
Giám đốc khách sạn không tỏ ý kiến gì với điều này, bởi vì binh đoàn Ám Nha đã tuyên bố mọi tổn thất bị gây ra trong thời gian lưu trú ở đây đều sẽ được đền bù gấp đôi, bao gồm cả tiền phòng, cứ như vậy khách sạn không chỉ không lỗ mà còn kiếm lời, ông không có gì nhiều để nói, chỉ là động tác của nhân viên khách sạn vô thức nhẹ nhàng hơn, suy cho cùng, vũ khí trong tay những người đó cũng không phải là đồ chơi.
Triệu Thanh từ thang máy bước ra, Anh Vũ đi theo phía sau anh, tất cả lính đánh thuê có mặt đều nhịn không được dính chặt lên hai người, giống như nhìn vào mục tiêu của nhiệm vụ cuối cùng, nhìn không rời mắt, chớp cũng không chớp.
Họa Mi và Tần Phồn nhìn đến ngây dại, trên tay Anh Vũ đeo nhẫn từ lúc nào, lại còn là cùng kiểu dáng với đoàn trưởng?!
Tần Phồn không quá hiểu biết về trang sức, cô do dự nhỏ giọng hỏi: "Hai chiếc nhẫn kia hiện tại là kiểu dáng đang thịnh hành sao?"
Họa Mi nghiêm túc phân biệt một hồi lâu, mới nghiêm túc đưa ra kết luận: "Chắc không đâu, đó hẳn là nhẫn tinh diệu thạch được thiết kế riêng đó, trên thị trường không có đâu."
Khổng Tước dùng cánh tay chọc chọc Kim Điêu, hạ giọng nói: "Trước đây đoàn trưởng có thói quen đeo nhẫn sao, tôi chưa từng thấy qua bao giờ ?"
Kim Điêu trợn mắt há hốc mồm: "Tôi cũng chưa từng thấy qua, nhưng trọng điểm không phải là vị trí đeo nhẫn sao? Đó là ngón áp út đó!"
Khổng Tước đương nhiên biết đó là ngón áp út, hắn còn biết ngón áp út thể hiện cho việc đã có bạn đời, chuyện này so với hôm nay Đế Quốc tuyên bố tái tổ chức còn thú vị hơn nhiều.
Diều Hâu ngẩn người, cố đè nén sợ hãi mà nói: "Bình tĩnh chút, có gì đó rất kỳ quái, các ông nhìn xem không phải Anh Vũ cũng mang trên ngón áp út hả?"
Khổng Tước đã nói không nên lời, điều này không phải càng khó tin hơn nữa sao?
Chỉ có Tiêu Đàm bên cạnh vẫn duy trì bộ dạng lão thần, hắn biết Anh Vũ và đoàn trưởng có mối quan hệ không rõ ràng, thời điểm bị thương đe dọa đến tính mạng là lúc dễ dàng biểu lộ chân tình nhất, không biết sao những lúc xui xẻo ấy bác sĩ đều có mặt.
Có đôi khi Tiêu Đàm tự hỏi có khi nào bởi vì hắn biết quá nhiều, mà nửa đêm bị Anh Vũ kéo ra ngoài giết người diệt khẩu hay không?
Triệu Thanh không định che đậy hay giấu giếm, anh thoải mái khoe khoang chiếc nhẫn đen trên ngón tay thon dài của mình, hào phóng mà triển lãm ngón tay thon dài thượng mang màu đen nhẫn, không chỉ có anh để mặc người khác nhìn, mà cả Anh Vũ cũng không tháo nhẫn xuống hay là giấu đi.
Tô Việt có thói quen khi hành động sẽ mang một đôi bao tay da màu đen, nhưng xét thấy vào lúc này đoàn trưởng có lẽ muốn triển lãm tay nghề mài giũa và công nghệ chế tạo của mình, cậu liền phối hợp mà cất bao tay đi, đeo cùng chiếc nhẫn đen với đoàn trưởng đi rêu rao khắp nơi, thu về vô số ánh mắt.
Quân Thái Bạch đẩy Hà Ngôn ra, tìm cơ hội đến bên cạnh Tô Việt, nhỏ giọng hỏi cậu: "Sao lại thế này, Cậu và Quạ Đen đã làm rồi à?"
Tô Việt nhìn hắn, không khỏi cau mày.
Trình Vân ho khan một tiếng, sửa lời: "Đừng nói thô tục như vậy, Tô Việt, các cậu làm mấy lần?"
Trong đầu Tô Việt nảy ra ý tưởng muốn bịt miệng hắn ngay tại chỗ, nhưng làm như vậy có chút đột ngột, nhìn qua giống như mâu thuẫn nội bộ.
Hà Ngôn gãi gãi cái đầu vừa được tháo băng, hắn không rõ lúc được giải cứu rốt cuộc đã xảy ra cái gì, hắn trừng mắt chen đến trước mặt Tô Việt, nói: "Cậu làm anh ta cái gì? Đó là lính đánh thuê huyền thoại Quạ Đen, nổi tiếng tàn nhẫn độc ác, cho dù chiến lực của cậu có vượt trội cũng không thể ngăn được bị ám sát trên giường, không sợ anh ta nhân cơ hội lột da cậu nuốt chửng cậu vào bụng hả?"
Tô Việt vỗ vỗ cái đầu bị cạo như gai nhọn của hắn, nói: "Đừng vừa thấy người đã kêu đánh kêu giết, binh đoàn Ám Nha cố ý đến đây để nghĩ cách cứu cậu, phải biết điều mà cảm ơn đi."
Hà Ngôn kéo tay cậu xuống, nói: "Cảm ơn thì cảm ơn, sao lại bắt cậu giao cho anh ta? Bây giờ thời đại Tinh Tế còn phổ biến chuyện lấy thân báo đáp hả, huống chi cho dù có thực hiện cũng là tôi đi mới đúng chứ?"
Tô Việt liếc nhìn Hà Ngôn đã gầy đi, uyển chuyển nói: "Đoàn trưởng thích rắn chắc một chút, cậu có lẽ không được."
Hà Ngôn không còn lời gì để nói, tôi đã nói như thế, mà cậu còn không thích? Hắn nắm tay thành quyền, tới gần Tô Việt thấp giọng nói: "Cậu nói thật đi, không cần lo những chuyện khác, có phải cậu không cam tâm tình nguyện không?"
Quân Thái Bạch và Trình Vân cũng chăm chú nhìn cậu, bọn họ không tiếp xúc với Triệu Thanh nhiều, những hiểu biết của bản thân về Quạ Đen đa phần là thông qua lời đồn và các trang tin tức, là một tay súng thần sát khí tận trời trên chiến trường, có quyền thế, có tài có sắc.
Hiện tại Triệu Thanh coi trọng một người nằm vùng như Tô Việt, khi tình cảm thắm thiết thì cái gì cũng tốt, nhưng lỡ như sau này trở mặt đào lại nợ cũ, vậy nên làm sao bây giờ?
Tô Việt lại không giống Triệu Thanh có nhà lớn nghiệp lớn, thanh danh hiển hách, cậu ngoại trừ một thân chiến lực cùng một đám già trẻ làm liên lụy, còn có quá khứ bi thảm, cuộc sống trắc trở, thân phận sát thủ cũng không thể công khai, nhìn qua liền thấy là một đối tượng không có điều kiện tốt.
Tô Việt rơi vào lưới tình không thể suy nghĩ được nhiều, bọn họ cần phải giúp cậu suy nghĩ chu toàn, không muốn để Tô Việt bị người giam cầm hoặc là rơi vào âm mưu nào đó.
Tô Việt cười cười, giọng điệu rất tự nhiên mà nói: "Đừng suy đoán lung tung, có ai có thể cưỡng ép tôi chứ?"
Ba người nhất thời không nói gì, đúng là không ai trong số họ có tư cách và thực lực uy hiếp Tô Việt, càng không cần phải nói đến việc cưỡng ép cậu trở thành vật sở hữu của mình.
Nói như vậy, Tô Việt và đoàn trưởng Ám Nha là thật lòng? Bọn họ cứ như vậy tuyên bố ở bên nhau? Sau khi tiếp nhận sự thật thoạt nhìn có vẻ không tưởng nhưng lại rất hợp lý này, ánh mắt ba người nhìn về phía Triệu Thanh liền biến thành ánh mắt tràn ngập tin tưởng và chắc chắn.
Triệu Thanh không cần nhiều lời khẳng định như vậy, anh hơi không vui nhướng mày, kéo thanh niên gọi là Hà Ngôn bên cạnh Tô Việt ra, dùng tay sửa sang tay áo đã bị vò nát của Tô Việt, dùng âm lượng chỉ hai người mới có thể nghe thấy nói: "Đã đeo nhẫn anh đưa thì đừng đến quá gần người đàn ông khác, cẩn thận anh sẽ ghen đấy."
Tô Việt dở khóc dở cười trả lời: "Đoàn trưởng, bọn họ là đồng đội trước kia của em, hiện tại cũng đã gia nhập binh đoàn Ám Nha, về tiểu đội dưới trướng em."
Triệu Thanh bụng dạ hẹp hòi mà nói: "Rất nhiều người tình đều là từ tình cảm đồng đội mà chuyển thành, em xem không phải chúng ta là một trường hợp có sẵn đây sao?"
Tô Việt ngơ ngác: "Anh và bọn họ không giống nhau."
Triệu Thanh nhịn không được hỏi tiếp: "Nơi nào không giống nhau? Em nói tỉ mỉ chút."
Tô Việt nhìn quanh bốn phía, một đám lính đánh thuê đang dựng đứng lỗ tai lại giả vờ như không thèm để ý, trên thực tế là đang cố nghe lén, cậu nói: "Đoàn trưởng, anh xác định muốn ở đây cùng em thảo luận về sự tình này hả?"
Triệu Thanh không bằng lòng: "Có cái gì không được? Anh còn muốn đem quá trình chúng ta quen biết tìm hiểu nhau làm thành một đoạn phim phát cho mỗi người một phần, nhân tiện giải thích Kính Vạn Hoa là người trong đội chúng ta, có thể giúp binh đoàn thêm tỏa sáng và tăng cao mức độ nổi tiếng."
Mọi người đồng loạt há hốc mồm, video gì? Bọn họ muốn xem!
Tô Việt bất ngờ, cậu nói: "Thân phận Kính Vạn Hoa là sát thủ top một bảng xếp hạng, đã làm qua rất nhiều nhiệm vụ, đắc tội cũng không ít người, hơn nữa tất cả đều là quan to mặt lớn, anh đã nghĩ kỹ chưa, chắc chắn muốn dẫn lửa vào người?"
Triệu Thanh cười lạnh, nói: "Ám Nha không đến mức sợ hãi những tên hề nhảy nhót đó, sau trận chiến chúng ta mấy ngày liền dám tấn công trực diện vào Tinh Tế đế quốc, còn có thể sợ những kẻ phạm tội ác tày trời này sao?"
Anh dùng một loại ánh mắt quyến rũ khó tả nhìn Anh Vũ, đè thấp giọng nói: "Còn nữa, dẫn em thượng thân? Em chơi gãy chân thì tính anh thua."
Tô Việt: "......"
Tô Việt không ngờ sau khi đồng ý công khai với đoàn trưởng, đoàn trưởng có thể với mỗi một người anh quen đều gửi đi thông điệp đã thoát ế của mình, thật sự muốn làm video ngắn để show ân ái, may mắn cậu kịp thời phản đối, đoạn video ấy mới đành bỏ dở.
(Truyện chỉ đăng ở một trang duy nhất là Watt.pad! Tất cả các trang khác đều là ăn cắp. by thauyn22 on Watt.pad)
Kể từ ngày hôm đó, tất cả nội bộ binh đoàn Ám Nha đều biết Anh Vũ và đoàn trưởng ở bên nhau, hơn nữa không chỉ bọn họ biết, thậm chí đến cả quân địch cũng biết.
Sau khi Thiên Tinh đế quốc bị binh đoàn Ám Nha tấn công vài lần vào những đợt triển khai quân sự quan trọng, còn khiến không ít quan chức cao cấp bị Liên Bang và Tinh Minh bắt được, hoàng tộc của bọn họ mới bắt đầu chú ý đến năng lực hủy diệt và mức độ uy hiếp của binh đoàn lính đánh thuê này.
Trong hoàng cung, các hoàng trữ cãi vả không ngừng, có người muốn chiêu mộ Tô Việt, có người muốn ám sát Quạ Đen, còn có người muốn ly gián bọn họ, ồn ào đến mức Quốc Vương đau cả đầu, gã đột nhiên đập bàn một cái, giận dữ hét: "Là ai vừa ở đó đòi ly gián họ? Bọn họ đều đã lăn giường với nhau rồi, chẳng lẽ phái kẻ đến làm tiểu tam xen chân vào sao? Còn có người không sợ chết sao, vậy thì có thể đăng ký thử xem."
Quốc Vương giận dữ, lặng ngắt như tờ, nửa ngày sau, Quốc Vương suy sụp ngồi trên ngai vàng, nói: "Đừng chỉ ở đây nói mà không làm, mặc kệ là chiêu mộ, ám sát hay là ly gián, đều phải có người đi làm, các ngươi ai chủ động xin ra trận tiếp cận bọn họ? Không có ai dám, một đám nhu nhược, một binh đoàn lính đánh thuê đánh cũng không nổi, một kẻ phản bội giết cũng không xong!"
Một trong những hoàng trữ không phục nói: "Phụ hoàng, để tam đệ đi, em ấy trẻ tuổi xinh đẹp, dáng người cực chuẩn, IQ và EQ cực cao, chiến lực cũng đã đạt B+ rồi, em ấy chắc chắc có thể bắt được Tô Việt hoặc Quạ Đen, thành công chia rẻ bọn họ."
Quốc vương dời tầm mắt lên người thanh niên đang quỳ bên cạnh, ân cần hỏi: "Lão tam, con nghĩ thế nào?"
Tam hoàng tử ngẩng khuôn mặt yêu mị hại nước hại dân, cười đến là lẳng lơ: "Phụ hoàng, người nỡ để con đi sao?"
Quốc Vương nghĩ nghĩ, thật không quá nỡ, lão tam lớn lên xinh đẹp, năng lực cũng mạnh, dự trữ nó thành dinh dưỡng dịch là tốt nhất, cùng quan hệ huyết thống là bổ dưỡng nhất.
Gã thở dài nói: "Bỏ đi, tạm thời để binh đoàn Ám Nha qua một bên, trước tiên xử lý chuyện của Tinh Minh và Liên Bang, bọn họ mới là mối lo lớn nhất."
Tam hoàng tử thoát được một kiếp nạn, âm thầm dùng ánh mắt yêu mị liếc nhìn tên hoàng trữ kia, muốn lấy hắn ra làm bia đỡ đạn? Thật sự cho rằng ai cũng có thể sử dụng kịch bản tiểu tam thay thế chính thất hay sao? Chỉ cần xem đoạn video ngắn kia liền biết hắn không diễn được, khí chất giữa hai người rất hài hòa, dây dưa rất sâu, căn bản không có chỗ cho người thứ ba chen chân vào.
Thiên Tinh đế quốc sắp sụp đổ, nhưng nhóm quan chức cao cấp và hoàng tộc Thiên Tinh đế quốc vẫn cứ làm theo ý mình, mỗi kẻ đều có tâm tư riêng, có người muốn tranh quyền, có người muốn thượng vị, có người muốn trường thọ, còn có người giai đoạn trước ngủ đông, định bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình mồi.
Tinh Minh và Liên Bang tìm được thời cơ thích hợp, cuối cùng khi nhóm hoàng trữ nhen nhóm tâm tư riêng, Quốc Vương mơ tưởng về khoảnh khắc bất tử, một đòn đánh bại hàng phòng ngự của đế quốc, đội binh tiến quân thần tốc, thế như chẻ tre, sau trận chiến kéo dài và cam go Thiên Tinh đế quốc chính thức tuyên cáo bại trận.
Nhiệm vụ kết thúc, binh đoàn Ám Nha mang theo thù lao hậu hỉnh cùng huân chương vinh dự rời khỏi chiến trường, Liên Minh Tinh Tế không dám nhắc lại chuyện muốn giữ lại Tô Việt, một câu tương tự cũng không dám nói.
Cho dù Tô Việt hành động bình tĩnh, sẽ không hở tý là động thủ, cũng tránh không được Triệu Thanh một lời không hợp liền rút súng bắn chết "Tình địch", bất kể là người nào có suy nghĩ bậy bạ gì về Tô Việt trong đầu đều là mục tiêu nằm trong phạm vi rút súng của anh, còn phách lối và tàn nhẫn đến mức không cho đưa ra bất kỳ lời giải thích nào, giải thích chính là chột dạ.
Theo thời gian, mặc kệ là thế lực nào cũng đều đã từ bỏ mọi kế hoạch thử nghiệm, mặc dù thèm nhỏ dãi chiến lực siêu cấp A, nhưng bọn họ cũng không ai dám chọc giận một đám quạ điên, tình huống này ngược lại giúp Tô Việt tiết kiệm được rất nhiều tranh chấp không cần thiết.
Lúc này thanh thế của binh đoàn Ám Nha đã tiến đến đỉnh cao, trong khi rất nhiều người đều phỏng đoán Ám Nha có mượn cơ hội này để mở rộng, chiêu mộ binh lính tứ phương không, thì binh đoàn Ám Nha đã lặng lẽ đặt một chuyến nghĩ dưỡng vào ngày Đông Chí của Tinh Tế.
Địa điểm là Bắc Tinh, nơi có núi tuyết với khu suối nước nóng nổi tiếng nhất.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]