Edit: thauyn22
Tô Việt cởi áo khoác trùm lên người Triệu Thanh, cậu ngước mặt nói: "Đoàn trưởng, đây là sân thượng."
Triệu Thanh nhướng mày, hỏi: "Làm sao, em sợ chim bay đêm nhìn thấy?"
Tô Việt nhắc nhở: "Sân thượng là nơi lộ ra bên ngoài, dễ dàng bị người khác bắt gặp."
Triệu Thanh thầm nghĩ vừa rồi em đã lặng lẽ khóa trái cửa sân thượng, đừng cho là anh không chú ý tới, nhất định là vì muốn làm gì đó xấu hổ không muốn người khác nhìn thấy.
Anh nhìn Anh Vũ, trực tiếp hỏi: "Em không muốn làm?"
Tô Việt uyển chuyển trả lời: "Nơi này bất cứ lúc nào cũng sẽ có người đi lên."
Triệu Thanh mất hứng mặc lại quần áo, anh nói khẽ: "Đột nhiên không có hứng thú có thể nói thẳng, không cần phải quanh co lòng vòng với anh, thời gian lâu dần bắt đầu sinh ra chán ngán ghét bỏ là rất bình thường."
Anh nói những lời ấy như không có chuyện gì, ánh sáng lạnh lẽo nơi đáy mắt nhè nhẹ tỏa ra.
Tô Việt cười cười, cậu không để Triệu Thanh chạy, vây lấy người trong vòng tay có chút bất đắc dĩ nói: "Đoàn trưởng, em không có chán ghét anh, em cũng chưa từng định làm như thế."
Triệu Thanh cười nhạo: "Vậy sao khi lên em lại cố ý khóa cửa, lại dùng vẻ mặt chờ mong mà nhìn anh, chẳng lẽ là muốn cùng anh đấu một trận trên sân thượng?"
Một mình đấu? Tô Việt dở khóc dở cười, cậu chưa từng nghĩ muốn chiến đấu với Triệu Thanh trên sân thượng.
Triệu Thanh đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sau-khi-nam-vung-bi-chet-tham/3649702/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.