Edit: thauyn22
Tiêu Đàm cầm một ống giảm đau đến, tuy rằng tác dụng không lớn, nhưng có ít còn hơn không, hắn thấy Tô Việt rũ mắt dường như đang suy nghĩ gì đó, mở miệng hỏi: "Làm sao vậy, chẳng lẽ là người quen của cậu?"
Tô Việt vẻ mặt không đổi nói: "Không tính là quen, chỉ là có biết."
Tiêu Đàm một bên ghim kim tiêm một bên hỏi: "Là trước đây lúc làm nhiệm vụ đã tiếp xúc qua? Cậu vẫn có thể nhận ra hắn, xem ra dáng vẻ của hắn để lại ấn tượng rất sâu với cậu."
Tô Việt nhất thời im lặng không nói gì, đời trước khi cậu ở trong một biệt thự của một viên chức lớn tuổi làm một pho tượng thể hiện quyền lực và cao quý, nhìn thấy một người thanh niên bị kéo vào, trong lúc giãy giụa đã bị ăn đòn không ít, sau đó lúc hấp hối bị ném vào bên cạnh cậu, Tô Việt biết đây là một pho tượng người mới.
Thanh niên nhìn qua rất khó chịu, cũng rất thê thảm, hình như hắn không phải người Thiên Tinh đế quốc? Cũng không biết là từ nơi nào bị bắt tới, đáng tiếc trên đường không nắm được cơ hội chạy trốn, từ nay về sau sẽ mãi không thấy mặt trời, rơi vào vực sâu.
Tô Việt theo thói quen định làm lơ tên mới đến, mỗi ngày đều sẽ có một pho tượng người mới đặt bên cạnh cậu, mỗi ngày cũng đều sẽ có pho tượng hỏng bị ném vào xe rác, trong mắt Tô Việt không có chút cảm xúc nào, sau lưng vết roi ngang dọc đan xen không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sau-khi-nam-vung-bi-chet-tham/3648795/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.