Ngoài phòng bệnh, đám người Sơn Tước tụ tập ở cửa, nhưng không ai dám mạnh dạn đá tung cánh cửa, vì sợ giây tiếp theo nghênh đón bọn chúng là cơn mưa đạn.
Triệu Thanh chỉ là chân què, chứ tay không phế, chỉ bằng một tay với kỹ năng bắn súng tuyệt kỹ của mình, ngay cả khi không thể sống sót đột phá vòng vây, cũng có thể trước khi chết kéo theo mấy người làm đệm lưng.
Thời khắc thành công sắp đến, chẳng ai muốn trở thành kẻ xui xẻo làm đệm lưng kia.
Báo Đốm sẽ không ra tay trước, hắn bảo Sơn Tước tự chọn người ra trận, nếu không ai muốn lên, thì là do Sơn Tước lãnh đạo không đủ quyết đoán.
Chờ sau khi giết Triệu Thanh, Ám Nha sẽ bị Sơn Báo thuận thế thu vào túi, một người thủ lĩnh không đủ năng lực làm sao có thể mang lên lá cờ lính đánh thuê này.
Không thể rút lui, Sơn Tước khẩn trương quét nhìn đồng bọn, không đợi hắn chọn ra kẻ đi mở đường, cửa phòng đột nhiên mở ra từ bên trong.
Giọng nói u ám của Triệu Thanh truyền ra: "Còn chờ gì nữa, đều lăn vào đây."
Sơn Tước sửng sốt, toát đầy mồ hôi lạnh, hắn theo bản năng xoay người cầu viện, đáp lại hắn là những ánh mắt tức giận của binh đoàn lính đánh thuê Sơn Báo.
Hàn Thông vẻ mặt dữ tợn: "Các ngươi đây là đã thương lượng từ trước? Ngươi dám chơi ta!"
Sơn Tước khiếp sợ giải thích: "Sao có thể, tôi bảo đảm tuyệt đối không để lộ bất kỳ tin tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sau-khi-nam-vung-bi-chet-tham/3322015/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.