Màn đêm buông xuống, thành chủ phủ náo loạn tung trời, hạ nhân nháo nhào đổ xô đi dập lửa. Tiếng la hét hòa với tiếng khóc tạo nên bầu không khí náo động mà tang thương lạ thường.
Trên nóc nhà cách đó không xa, lam y nữ tử ngược gió mà đứng. Mặt nạ màu tím che đi một nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra đôi mắt đen lành lạnh huyền bí của nàng. Trong đôi mắt như muốn hút mất linh hồn con người ấy, phản chiếu từng ánh lửa chập chờn ở phía xa, đỏ rực, quỷ dị và... khát máu.
Bạch Khả Y yên lặng nhìn khung cảnh hỗn loạn, bên môi tràn ra nụ cười như có như không.
Nàng đã nói rồi, sẽ không như vậy nữa! Nàng biết, Hạ Thắng là người có tâm cơ, nhất định sẽ nhìn ra có điều gì không đúng. Vậy thì đã sao? Dám sai người chặn đường giết nàng, hắn thật sự ngại mạng mình quá ngắn rồi! Dù sao cũng khen cho hắn một người dũng cảm, nàng đã mượn sư huynh làm lá chắn, mượn Dực Hoa cốc làm uy, hắn vẫn có gan động thủ.
Cũng đúng thôi! Nghe bảo sắp sinh thần của Hoàng thượng, khắp nơi đều chuẩn bị quà mừng, Hạ gia muốn leo lên cành cao sao có thể thiếu mặt? Dùng xác Huyết Cơ Xà làm lễ vật dâng lên, làm tròn bộ sưu tập Bát Xà chi độc của hoàng thượng, cơ hội thăng tiến còn có thể thiếu sao?
Haha... vì lợi ích cá nhân mà không từ thủ đoạn, giẫm đạp sinh mạng mà đi lên, đây chính là phong cách của bọn quan lại quyền quý đi!
Tiếng cười trầm thấp của Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-phuc-hac-nu-chu-thai-tu-ga-cho-ta-di/188133/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.