Tên béo kia vì sợ hắn cào loạn, Cổ Đông Sơ cho hắn một châm bất tỉnh, một khắc sau khi được uống thuốc giải, từ tử tỉnh lại. Hạ Thắng thấy nhi tử quả thật hết ngứa, mụn mủ đã không còn hôi tanh, kích động không thôi.
Bạch Khả Y nhìn cảnh này, tâm không khỏi khó chịu. Hạ Thắng cả đời làm vô số chuyện xấu, nhưng chung quy cũng là thật tâm yêu thương tên béo ị. Là tình phụ tử... có cha che chở như vậy, thật tốt. Cha nương nàng nếu còn, nàng chắc chắn cũng sẽ rất tốt.
Cổ Đông Sơ phát hiện ra sự khác thường của nàng, sâu thẳm hoa đào con mắt lóe lên ý vị. Nha đầu này, vẫn là rất lương thiện. Nàng chọn đi con đường này, lương thiện quá chính là hại mình.
- Đông Sơ công tử, độc của con ta đã khỏi rồi sao?
- Cho hắn uống thuốc đúng giờ, từ từ điều dưỡng khoảng mười ngày nửa tháng chính là không đáng ngại.
- Đa tạ đa tạ công tử!
- Thành chủ khách khí rồi!
- Ta có việc này không biết...
- Thành chủ cứ nói!
- Không biết này độc có thể ảnh hưởng gì đến nối dõi hay không?
- Này thành chủ ý gì?
- Chuyện là gần đây, ta nhi tử ở phương diện đó... bất lực. Có phải hay không do độc mà thành!
Cố Đông Sơ liếc nhìn sư muội nhà mình, một lần nữa bắt mạch giúp Hạ béo ị, chân mày hơi nhíu. Sư muội nhà hắn không lẽ lại hạ độc gì? Đến hắn còn không nhận ra?
Bạch Khả Y bị sư huynh nhìn cho không được thoải mái. Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-phuc-hac-nu-chu-thai-tu-ga-cho-ta-di/188132/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.