Thấy Tô Hạm đang hùng hổ đuổi theo đánh thì Tô Nguyễn càng chạy nhanh hơn, kết quả không cẩn thận đụng vào Hạnh Vũ đang chạy trốn khi thấy tình thế không ổn.
"Ôi!" Hai người ngã nhào xuống đất.
Tô Hạm cười nhạo hai tiếng, vung cây gậy trong tay đánh vào hai người.
Cái mông Tô Nguyễn lại bị ăn một gậy, nàng ta toáng lên: "Đại tỷ tha mạng!"
"Ha, vừa nãy ai nói ta đánh thế nào cũng chịu mà?"
"A, đại tỷ, muội chỉ nói thôi mà."
Thật ra Tô Hạm không đánh quá mạnh, nhưng nàng ta chỉ đánh vào mông Tô Nguyễn, khiến nàng cảm thấy rất mất mặt.
Lớn như thế còn bị đại tỷ đánh đòn, thật mất mặt!
"Ha ha ha! Tô Nguyễn, ngươi cũng có này hôm nay!" Tiếng cười vang dội của Tô Oanh vang lên từ bên ngoài: "Lớn thế còn bị đánh đòn, buồn cười chết mất!"
Oanh Ca viện nằm sát bên Hạm Đạm viện, có lẽ Tô Oanh nghe được động tĩnh nên đến đây nhìn một chút, không ngờ thấy được tình cảnh khiến nàng ta vui như mở cờ trong bụng!
Mặt Tô Nguyễn đỏ bừng lên, đã bị Tô Hạm đánh thì thôi đi, còn bị Tô Oanh chế giễu nữa, chuyện này không nhịn được.
"Hạnh Vũ, chống đỡ thay ta!" Tô Nguyễn nói xong thì lăn đi, nhanh chóng lăn khỏi phạm vi cây gậy của Tô Hạm đánh tới.
Hạnh Vũ há hốc mồm, cái mông bị trúng một gậy, nhất thời khóc òa lên: Tiểu thư không có nghĩa khí!
Tô Hạm không ngờ Tô Nguyễn lại vô liêm sỉ như thế, nàng ta hơi sửng sốt một chút, Tô Nguyễn nhân cơ hội ấy bò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-om-chat-dui-vang-phu-quan/161655/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.