Ở Ngụy gia hết năm mới, một nhà Hách Liên liền bay trở về thành phố L.
Trong tháng giêng, Ngụy Như Tuệ tuy đã nhất quán khiêm tốn, tình trạng gia đình cùng địa chỉ nhà vẫn có người biết, người có chút hiểu biết linh hoạt tìm tới cửa, tặng lễ, tạo mối quan hệ tốt.
Làm viên minh châu trên tay Ngụy bí thư, ngày đầu tiên ở nhà tiếp đãi khách khứa, Nhược Thủy liền được nhét vài hồng bao mừng tuổi thật dày, Nhược Thủy không biết ứng phó tình huống như vậy, ánh mắt cầu xin giúp đỡ bắn về phía Ngụy Như Tuệ, Ngụy Như Tuệ không từ chốiười khẽ gật đầu với cô. Nhược Thủy ngẩn ra, đây là kêu mình nhận, nhưng...
Cuối cùng Nhược Thủy vẫn nhận, đợi khách nhân đều đi rồi, mới đưa hồng bao cho Ngụy Như Tuệ, ngửa đầu tò mò hỏi: “Dì à, vừa rồi vì sao lại kêu con nhận lấy hồng bao?" Này có tính là nhận hối lộ hay không?
Ngụy Như Tuệ tự nhiên biết bé con đang lo lắng cái gì, xoa xoa đầu nhỏ, cười nói: "Các chú, các cô thích Nhược Nhược, mới cho Nhược Nhược tiền mừng tuổi."
Nhược Thủy mếu máo, Dì Ngụy dỗ con nít sao? Cho dù cô thật sự chỉ có mười tuổi, cũng sẽ không phải là Mary Sue* người gặp người thích, hoa gặp hoa nở cho nên các chú, các dì xa lạ này mới coi trọng cô, khen không dứt miệng, rồi lại cho hồng bao.
*Mary Sue: ý chỉ ngây thơ, tin người hay thánh mẫu
Bất quá Ngụy Như Tuệ biết Nhược Thủy cũng mơ hồ hiểu được, chỉ là cứ như vậy, Ngụy Như Tuệ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-nhuoc-thuy/192105/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.