Khi Nhược Thủy và cậu nhỏ cùng chơi búp bê Barbie thực nhàm chán, thực ngây thơ, ở một nơi khác, trong phòng Ngụy lão phu nhân đang tiến hành một cuộc nói chuyện mẹ con.
"... Như thế nào? Đừng giấu giếm mẹ, a Thành cùng Nhược Nhược cũng không phải người sống nội tâm, trong lòng có chuyện mẹ liếc mắt một cái liền nhìn ra." Ngụy lão phu nhân là người thành tinh, hôm nay không khí cha và con gái Hách Liên không đúng, tuy rằng hai người cũng chưa biểu hiện ra ngoài, nhưng Ngụy lão phu nhân vẫn nhìn ra manh mối.
Ngụy Như Tuệ cười khổ: "Cái gì cũng đều không thể gạt được mẹ." Nói xong đem chuyện hôm nay phát sinh ở Trịnh gia nói tỉ mỉ một lần.
"Xuất ngoại?" Ngụy lão phu nhân có chút không tin: “Nhưng nha đầu Nhược Thủy mới mười tuổi, còn nhỏ tuổi như vậy, xuất ngoại ai chiếu cố nha?"
Ngụy Như Tuệ lắc lắc đầu,: “Đây không phải là vấn đề. Tổ tiên nhà Hách Liên đều làm nghề y, vốn cũng là đại gia tộc, chi phồn diệp mậu*, sau khi thời cuộc rung chuyển, phần lớn đều đi nước ngoài, tới thế hệ này ở trong nước chỉ còn có một nhMinh Tú hôm nay nhắc tới trường học mấy nhà xem trọng, đều là ở Anh quốc, nơi đó có mấy nhà xem như thân cận một ít, đi du học cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau."
枝繁叶茂 – Chi phồn diệp mậu: Miêu tả cành lá sum suê rậm rạp. Dùng ví von gia tộc thịnh vượng, nhiều con cháu. Phồn : phồn thịnh. Mậu : tươi tốt, cỏ cây sum suê.
Ngụy lão phu nhân nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-nhuoc-thuy/192104/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.