Ngụy Ương ở trước bàn làm việc đi vòng quanh, thỉnh thoảng nhìn lén người nào đó chiếm lấy bàn làm việc của anh liếc mắt một cái, mưu toan để được chú ý.
Rốt cục, Nhược Thủy ngẩng đầu từ màn hình máy tính cho anh một ánh mắt, người nào đó được chú ý đến lập tức bước lên, chớp chớp đôi mắt hoa đào lóe sáng: "Nhược Nhược ~~" một tiếng gọi trăm chuyển ngàn hồi.
"Con không uống nước, không đói bụng, không muốn đi ngủ, ánh mắt cũng không có mệt chết đi..." Nhược Thủy liếc mắt anh một cái, không đợi anh mở miệng hỏi, nói liên
Trên thực tế, vừa mới qua một giờ, Ngụy Ương vô số lần đi qua đi lại, đem vấn đề nhàm chán này hỏi vài lần. Nhược Thủy từ kinh ngạc lúc đầu biến thành không kiên nhẫn, cuối cùng đến bây giờ là trạng thái chết lặng.
Ngụy Ương ủy khuất nháy mắt mấy cái, cúi đầu tựa vào bên người cô không nói.
Nhược Thủy nhớ tới rối rắm của mình trong một giờ qua: "Gần nơi này có siêu thị không?"
Ngụy Ương gật gật đầu: "Trước cửa tiểu khu có một cái." Sau đó cười nói: "Nhược Nhược muốn ăn cái gì sao? Anh đi mua được rồi, bên ngoài rất lạnh."
Nhược Thủy không gật đầu cũng không lắc đầu, yên lặng suy tư.
Hôm nay trời rất lạnh, áo khoác áo lông cái gì, mặc hai ngày cũng không phải vấn đề lớn, nhưng nội y thật sự không thể không đổi. Tối hôm qua Nhược Thủy thật sự là mệt nhọc, đã mặc cả đêm, hôm nay lại bị thông báo còn phải ở trong này hai ngày, cái này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-nhuoc-thuy/1407452/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.