Qua đêm nước đã tích tụ ngang bắp chân, mọi người cần dọn khô ráo trước khi tiếp tục đào sâu hơn. Tầng đá tảng lộ diện dần, việc khai thác thực sự gặp khó khăn. Diệp Quốc Kiện chủ động nhả chậm tiến độ, duy trì đào 1 mét xây vách 1 mét. Giữa trưa họ nghỉ ngơi chỉnh đốn và tiếp tục đổ mồ hôi đập đá. Cuối cùng sau mọi nỗ lực, hai vòi nước rộng chừng ngón tay trỏ phun trào từ hướng đông. Chính thức chạm mạch nước ngầm, Diệp Quốc Kiện vui mừng phấn khởi. Hắn lấp tạm chúng để tiếp tục đào nguồn chính. Nửa canh giờ sau, Diệp Quốc Kiện bênh xà beng đầy một khối nham thạch cực nặng, vòi nước cao áp to hơn nắm tay phun ào ào. Họ vội hô hào nhau kéo bớt đá thừa tránh che phủ nguồn, thừa dịp nước ngang lưng rửa tay chân sạch sẽ, vội vàng trèo cầu thang.
Cha Hổ tử thở than: “Khiếp chưa, gần 10m mới thấy nước. Thôn trưởng định đào bao nhiêu cái khu vực công cộng đây?”
“Chưa chắc. Mỗi nơi mỗi khác, độ nông sâu khác nhau mà. Lạc quan lên.”
“Thôn muốn đào mấy cái thì đào, tôi mặc kệ. Chờ thôn trưởng tính toán phân công xem sao. Tình hình này tôi sẽ tự đào một cái cho riêng nhà tôi dùng, tiện lợi phết.”
“Ai chẳng muốn nhưng đập đá khổ kinh. Giá gạch xanh chót vót, mua không nổi. Ôi nhà tôi cơm chưa đủ no bụng mơ ước gì giếng với ao.”
“Tôi nói ông nghe, nha đầu Diệp tử lợi hại ngoài sức tưởng tượng. Tương lai gia đình Thế Vĩ được hưởng phúc rồi.”
“Thế Vĩ cũng giỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ngay-ngay-lam-ruong/4352463/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.