Tô Diệp mở khăn nhào bột lần hai, lúc này bột đã đạt độ đàn hồi, dẻo dai, xoa nắn nhẹ nhàng khoảng mười lăm phút. Tô Hủy vừa vặn nhấc chảo khỏi bếp. Tô Diệp bắc nồi khác, đổ đầy hai phần ba nước, khơi lửa to. Nàng chia bột mì thành nhiều phần nhỏ tùy ý để dễ cán. Phần nào chưa cán thì che đậy tránh bột bị khô khi để lâu trong gió và không khí. Tiếp theo, Tô Diệp sử dụng cây gỗ để cán bột nhiều lần, tạo thành tấm bột mỏng mịn dài khoảng 90-100 cm. Sau đó, nàng gập đôi lại để cắt thành tấm dài 45 – 50 cm, thái đều tay từng sợi mì có độ mỏng, dày đồng nhất, rũ tơi, đựng trong giỏ trúc. Động tác của Tô Diệp thành thạo, tốc độ thoăn thoắt nhịp nhàng. Khi nước bắt đầu nổi bong bóng, Tô Diệp cán xong phân nửa. 
Thả sợi mì vào nồi nước sôi, dùng đũa đảo vòng tròn tránh bị kết dính. Dần dần sợi mì đổi từ trắng đục sang màu trong suốt. Lượng nước cạn dần nhưng Tô Diệp không dám cho quá nhiều sợ trào, nàng kiên nhẫn thêm từ từ. 
“Mì chín rải thêm một muôi thịt băm xào, trộn đều là xong. Được suất nào ăn trước suất đấy, đợi nhau bị nhũn toét mất.” 
Tô Hủy chia mì chín ra các chén. Tô Diệp tiếp tục chế biến nốt chỗ bột còn lại. Lúc Tô Diệp cán xong hết nguyên liệu thì nồi mỳ sợi thứ hai đã ra lò, Diệp Mai đang vớt ráo nước. Tô Diệp lấy tô nhỏ, gắp đầy mỳ sợi, chan nước sốt nấm thịt băm, quấy đều. Nàng ăn thử mấy miếng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ngay-ngay-lam-ruong/4352458/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.