Giờ mẹo hôm sau, Tô Thế Vĩ rủ Diệp Quốc Kiện đánh xe bò vào thành. Diệp Quốc Kiện tương đối quen thuộc đường xá và các khu kinh doanh của phủ thành, kinh nghiệm giao tiếp phong phú nên Tô Thế Vĩ chọn nhờ vả ông anh vợ.
Khả năng hội họa của thư sinh Tô Cảnh Lâm sống động nhất. Đêm qua cậu tỉ mỉ vẽ tranh lưỡi bừa, ghi chú chi tiết kích thước cho Tô Thế Vĩ cầm theo. Diệp Quốc Kiện giới thiệu tiệm rèn Chu gia - nhà này danh tiếng tốt, lịch sử lâu đời. Chủ cửa tiệm Chu gia là người đàn ông tầm 50 tuổi, cao lớn vạm vỡ đầy cơ bắp. Ngoại hình đầu gấu tràn ngập sức mạnh như thổ phỉ nhưng tính tình hào hiệp phóng khoáng, buôn bán thành thật giữ chữ tín, nổi tiếng khắp huyện Hoành. Chu lão bản sinh ba cậu con trai, tướng mạo di truyền họ nội, tay nghề cũng học thành thạo bảy tám phần.
Tô Thế Vĩ và Diệp Quốc Kiện ngập ngừng trước cửa lò rèn. Diện tích sàn khoảng hơn ba mươi thước vuông. Tường treo các loại dao phay và lưỡi hái thông thường, đôi ba nông cụ dựng lộn xộn trên nền đất. Tiệm vắng tanh không một bóng người, thợ cả đương kéo lò phía sau hậu viện. Chu lão bản đích thân trông tình hình kinh doanh, thấy Tô Thế Vĩ và Diệp Quốc Kiện, chủ động chào đón: “Khách quan, ngài cần giúp gì không?”
Tô Thế Vĩ: “Tôi muốn đặt làm dụng cụ riêng theo yêu cầu. Chúng tôi đã chuẩn bị bản vẽ chi tiết. Tuy nhiên tiệm phải đảm bảo giữ bí mật.”
Chu lão bản: “Ngài cho tôi xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ngay-ngay-lam-ruong/4352457/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.