“Nhị tỷ, sao tỷ biết làm nhiều món lạ thế?” 
Tô Diệp nói dối tỉnh bơ: “Học trong mơ.” 
“Ai rảnh rỗi nhập vào giấc mộng dạy cho tỷ thế? Sao lại không chọn dạy nương nhỉ? Nương nấu ngon hơn nhị tỷ mà.” Hài tử đầu gỗ thắc mắc. 
“Nào biết” 
Diệp Mai ho nhẹ cắt ngang, nghiêm túc nói: “Người hữu duyên mới được học con ạ.” 
Tô Thế Vĩ cũng chêm mấy câu nhắc nhở: “E hèm, việc trong nhà phải giữ kín, không được khoe với người ngoài, biết chưa!” 
“Diệp tử, trưa nay ăn hết sủi cảo rồi. Bữa tối con làm cái bánh…. bánh gì có nhân ấy được không?” 
“Bánh có nhân là bánh gì?” Diệp Quốc Kiện và Trần Lan từ ngoài sân bước vào. 
“Là món ngon nhị tỷ chuẩn bị cho bữa tối ạ” Tô Cảnh Phong tích cực trả lời. 
“Buổi tối cả nhà cữu sang đây cùng ăn cơm nhé. Thời gian vừa rồi quá bận không có thời gian, nhân dịp trời mưa rảnh rỗi, vừa hợp quây quần tụ tập. Con cần nguyên liệu gì thì nói cho đại cữu chuẩn bị.” Diệp Quốc Kiện lên tiếng. 
“Sau này bột mì thành lương thực chính, ta cũng muốn phụ bếp học cách làm món mì, phở.” 
“Quá vui, đáng tiếc thiếu rượu nhắm.” Con sâu rượu của Tô Thế Vĩ trỗi dậy. 
“Nhà Thế Lương mở tiệm tạp hóa nơi đầu thôn, bán gạo dầu muối tương dấm, các nhu yếu phẩm thiết yếu thường ngày. Hình như có bán cả rượu, ta sai Đức Tường đi mua.” 
“Diệp Tử, buổi tối cần chuẩn bị những gì nào?” 
“Bột mì, thịt, rau cải” 
“Nhạc gia đừng chuẩn bị gì, cứ sang người không thôi. Mọi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ngay-ngay-lam-ruong/4352441/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.