"Ta không đi!"
Sau khi biết được ý đồ của Khương Hoài Sơn, Tô Quan Khanh không hề do dự, lập tức bày tỏ thái độ của mình.
"Thực ra ta thấy đi cũng tốt mà. Ngươi xem, người ta sắp thành thân rồi, ngươi cứ lì lợm ở đây làm gì cho mất mặt. Chẳng lẽ ngươi còn trông mong đến ngày Đại tiểu thư đại hôn, nàng sẽ gói ghém ngươi làm của hồi môn mang theo sang đó sao?" Phong Phất Liễu vừa nói vừa mở tủ quần áo, bắt đầu thu dọn hành lý cho Tô Quan Khanh.
"Ta đã hứa với Đồng Đồng rồi, ta nghe theo sự sắp xếp của nàng," Nghe thấy tiếng Phong Phất Liễu lục lọi tủ đồ, Tô Quan Khanh vội bước tới muốn ngăn cản, "Ngươi đừng dọn nữa, ta sẽ không đi đâu."
"Đừng có quờ quạng lung tung! Làm rối hết đồ ta xếp rồi!" Phong Phất Liễu gạt tay Tô Quan Khanh ra. Nhìn cái dáng vẻ như bị chuốc bùa mê t.h.u.ố.c lú của bạn mình, hắn không khỏi lắc đầu ngán ngẩm, "Đại tiểu thư sắp xếp thế nào? Nàng ta chắc chắn sẽ buộc ngươi vào lưng quần, đi đâu cũng tha ngươi theo đấy!"
Tô Quan Khanh bị cách ví von thô thiển của hắn làm cho đỏ mặt tía tai: "Phất Liễu! Ngươi đừng nói bậy."
Phong Phất Liễu vẫn tiếp tục: "Nếu mắt ngươi còn nhìn thấy, đi theo làm một tên gã sai vặt cũng không phải là không được. Nhưng ngươi nhìn lại bộ dạng ngươi bây giờ xem, theo qua đó làm gì? Chẳng phải vừa nhìn vào là người ta biết tỏng hai người có tư tình sao? Đó là Vương phủ đấy Quan Khanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mua-vi-hon-phu-bi-mu-ve-nha/5052600/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.