Trong lúc A Kiều gợi ý, Khương Đồng đã dùng tay không đào được một cái lỗ trên sàn nhà.
— Đó rõ ràng là một lối thoát đã được ngầm chuẩn bị từ trước, thông thẳng xuống dòng vận hà bên dưới. Đại để những người lăn lộn trong chốn giang hồ, thường sẽ tự để lại cho mình một đường lui.
Thấy lửa càng lúc càng lớn, Khương Đồng không dám chần chừ nữa. Nàng kéo A Kiều rồi nhảy tọt xuống cái lỗ đó.
Và chỉ vài hơi thở sau khi hai người chìm vào mặt nước, cả căn gác xép cũng đổ sập theo.
Khương Đồng hồi nhỏ là một cô bé hiếu động, không ít lần trèo cây bắt chim, lặn sông bắt cá, nên bơi lội cũng khá tốt.
Nàng lật A Kiều ngửa mặt lên, một tay đỡ cằm hắn, tay còn lại bơi.
Trên bờ hỗn loạn, quả nhiên không ai để ý đến hai người đang nhanh chóng trôi theo dòng nước về phía hạ lưu.
Mãi đến khi bị nước cuốn trôi ra khỏi thành, Khương Đồng mới lấy lại được chút sức lực, cùng A Kiều bò lên bờ tại một con dốc thoai thoải.
Vừa lên bờ, nàng liền thả lỏng hoàn toàn, nhắm mắt chỉ lo thở dốc.
Không biết đã qua bao lâu, từ xa vọng lại tiếng gọi đầy lo lắng của Tô Quan Khanh.
“Đồng Đồng! Đồng Đồng!...”
Tiếng gọi từ xa vọng đến gần, nhanh chóng hướng về phía Khương Đồng.
Khương Đồng hé mắt nhìn, nhưng thực sự không còn sức để lên tiếng.
Chẳng mấy chốc, tiếng Phất Liễu đã truyền đến: “Ở đằng kia kìa! Sao lại nằm bất động? Chẳng lẽ đã c.h.ế.t rồi sao?... Ấy! Ấy! Quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mua-vi-hon-phu-bi-mu-ve-nha/5052533/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.