Khóe môi Tần Nhất cong lên: "Một thời gian ngắn không gặp, bụng đã lớn như vậy rồi."
Trần Á Bình cúi đầu sờ bụng tròn vo của mình: "Còn không phải sao, đứa bé này rất hiếu động, mỗi ngày động không ngừng, cũng không biết giống ai."
Tuy Trần Á Bình oán giận không ngừng, nhưng trên mặt là hạnh phúc cùng vui mừng không thể che giấu.
Tần Nhất hơi xúc động, cô bỗng nhiên nghĩ đến Trần Á Bình đời trước, tiêu sái tùy ý, là một cô gái mạnh mẽ có nguyên tắc, nay đã có gia đình nhỏ của riêng mình.
Nhanh như vậy, còn sắp trở thành mẹ của một sinh mệnh nhỏ.
Mà cô, cũng tìm được hạnh phúc của mình.
Một đoạn thời gian không gặp, hai người có chuyện nói mãi không hết, Tần Nhất và Vân Hoán làm một bữa ăn tối thịnh soạn, Lâm Thanh ăn tới mức bụng căng tròn.
Lâm Thanh ợ một cái, giống như đại gia ngồi phịch trên ghế: "Thật sự là ăn quá ngon. Lão Đại, anh không biết đâu, những ngày không có anh ở đây, em ăn cái gì cũng không vô, đã gầy đi một vòng lớn rồi."
Trần Á Bình ghét bỏ liếc nhìn ông chồng nhà mình một cái, không biết lúc trước khi Vân Hoán vừa mới học làm đồ ăn, là ai mỗi ngày đều kêu khổ với cô, còn nói lần sau sẽ không tiếp tục ăn đồ ăn Vân Hoán làm nữa.
Bây giờ tiết tháo đâu, cô cảm thấy xấu hổ thay cho anh đấy.
Lâm Thanh quả thực gầy đi không ít, lúc đầu bởi vì Trần Á Bình mang thai mà "vú em" mập mạp triệt để không còn. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-nu-vuong-de-thieu-quy-xuong/382302/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.