Chương trước
Chương sau
"Ưm, tuy tôi rất không muốn ở chung, nhưng anh ấy nói thế nào cũng muốn tôi vào ở cùng, tôi cũng rất phiền não nha."
Tần Nhất cười khẽ, xinh đẹp không gì sánh được.
Nhưng rơi vào trong mắt Hạ Thiên Vũ chính là khoe khoang trần trụi, tiện nhân, làm sao con tiện nhân này dám!
Anh Hàn Vũ là của cô ta, ai cũng không được đoạt đi!
Móng tay được bảo dưỡng cực tốt của Hạ Thiên Vũ đâm vào trong thịt, trong không khí nhàn nhạt truyền đến mùi máu tươi. Đôi mắt hằn lên tia máu, gương mặt xinh đẹp chợt trở nên dữ tợn đáng sợ.
"Thiên Vũ, bạn tỉnh táo một chút." Một nữ sinh đi theo phía sau Hạ Thiên Vũ bỗng nhiên lên tiếng, thanh âm ngọt ngào hấp dẫn tầm mắt của Tần Nhất.
Vừa nhìn, Tần Nhất liền không thể rời mắt nổi. Thủy mâu nhu tình như nước, khí chất nhu nhược, vẻ ngoài không khác gì bạch liên hoa, mặt mày cùng người nào đó có bốn phần tương tự.
"Sở Kiều Kiều, không đến phiên mày nói chuyện, mày câm miệng cho tao."
Hạ Thiên Vũ cũng không cảm kích, cô ta trừng mắt nhìn Sở Kiều Kiều, dưới đáy mắt là sự khinh thường.
"Thiên Vũ." Sở Kiều Kiều cắn cắn cánh môi, thủy mâu ngập nước, bên trong có từng tia ủy khuất, giống như đóa bạch liên hoa nhỏ trong mưa gió, làm người ta muốn thương yêu.
Trong mắt Tần Nhất hiện lên sự mỉa mai, Sở Kiều Kiều này quả thật cùng người nào đó giống nhau như đúc. Không chỉ có tên, ngay cả ngũ quan cũng có phần tương tự.
Nhưng mà theo cô thấy, Sở Kiều Kiều không ngu xuẩn như Tần Kiều Kiều, cô ta có nhiều tâm cơ hơn...
Khi Tần Hàn Mạt nhìn thấy Sở Kiều Kiều thì sửng sốt, nhưng lập tức đã khôi phục lại bình tĩnh. Thật ra, anh đã sớm buông xuống. Trong bốn người Tần gia, Tần Hàn Mạt là người có tình cảm tốt nhất với Tần Kiều Kiều. Lúc trước, Tần Hàn Mạt thật sự coi Tần Kiều Kiều như đôi con ngươi của mình mà yêu thương.
Đàn ông Tần gia đều vô tình*, Tần Miễn và Tần Hàn Vũ là kiểu lạnh lùng đáng sợ, bọn họ đối tốt với Tần Kiều Kiều, phần lớn là bởi vì Tần Kiều Kiều là người thân của họ.

(Vô tình ở đây là kiểu không có dư thừa lòng thương hại với người khác. Đoạn này là khi người Tần gia chưa biết TKK là giả.)
Bộ mặt thật của Tần Kiều Kiều, Tần Hàn Vũ đã sớm biết, nhưng anh lựa chọn bao dung, thậm chí giải quyết tốt hậu quả cho cô ta. Không phải không thất vọng, nhưng đối phương lại là em gái anh, người thân của anh, cho nên anh mới có thể dễ dàng khoan dung.
Nhưng Tần Hàn Mạt thì khác, anh là thành phần khác biệt của Tần gia. Anh có tình có nghĩa, trọng tình trọng nghĩa, cho nên tình thương anh dành cho Tần Kiều Kiều là sâu nhất.
Nhưng bây giờ, anh đã có thể buông xuống tất cả. Sau khi Tần Nhất bị Tần Kiều Kiều hại chết, tất cả tình cảm cuối cùng trong lòng anh với Tần Kiều Kiều đều đã bay biến hết.
Anh hận, hận Tần Kiều Kiều.
Tần Nhất liếc mắt nhìn thoáng qua Tần Hàn Mạt, sắc mặt anh bình thản, giống như không nhìn thấy Sở Kiều Kiều. Dường như cảm nhận được Tần Nhất đang len lén nhìn mình, Tần Hàn Mạt quay đầu, cho Tần Nhất một cái mỉm cười.
Tần Nhất đột nhiên có một loại quẫn bách vì bị bắt tại trận, cô thu tầm mắt lại thật nhanh, nhưng vành tai không khỏi nhiễm lên một màu phấn hồng.
Trong lòng có chút ảo não, đây là lần đầu tiên cô thất thố như vậy. Để chữa cháy, cô liền trưng ra vẻ mặt lạnh nhạt không chút cảm xúc.
Tần Hàn Mạt nhìn vành tai phấn hồng của cô, đáy mắt hiện lên sự ôn nhu, em gái của anh thật đáng yêu, làm sao lại có thể đáng yêu như vậy chứ.
"Tiểu tiện nhân, tao muốn gϊếŧ mày." Hạ Thiên Vũ bị Tần Nhất chọc điên lên. Sự sợ hãi Tần Hàn Vũ bị cướp đi hoàn toàn chi phối tâm trí Hạ Thiên Vũ, hiện tại cô ta chỉ muốn Tần Nhất mau mau chết đi.
Hạ Thiên Vũ hét lớn một tiếng, lật tay ngưng tụ ra một con dao bằng kim loại, sau đó đâm về phía Tần Nhất.
Đừng thấy Hạ Thiên Vũ ngốc nghếch không có đầu óc mà kinh thường, cô ta là một dị năng giả hệ kim, cấp bậc còn không thấp, đã lên đến cấp năm rồi. Trong nhóm nam dị năng giả thì cấp bậc này chỉ có thể coi là trung đẳng, nhưng ở trong nhóm nữ dị năng giả, cấp bậc này cũng rất cao.
Cho nên, Hạ Thiên Vũ có tư cách kiêu ngạo, nhưng tư cách này lại bị Tần Nhất trong nháy mắt đập thành mảnh vụn.
Tần Nhất linh hoạt tránh thoát dị năng của Hạ Thiên Vũ, một viên lôi cầu xuất hiện trên đầu ngón tay cô, chuẩn xác ném đến trên người Hạ Thiên Vũ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.