"Ừm, tôi không sao." Tần Nhất sờ sờ đầu Đặng Bảo Bình.
Đặng Bảo Bình híp híp mắt, nam thần hiện tại thật ôn nhu nha.
Thân là nữ sinh, Tần Nhất đương nhiên biết phái nữ không dễ sinh tồn bên trong tận thế, nói cụ thể hơn là, địa vị của phụ nữ ở tận thế thấp hơn nhiều so với đàn ông.
Cho nên, đối với con gái, từ đáy lòng cô luôn cất giữ một phần ôn nhu, một phần thân sĩ.
Tần Hàn Vũ nhìn vẻ mặt âm u của người nào đó, bỗng nhiên mím môi cười một tiếng: "Bảo Bảo đúng là rất được hoan nghênh, nếu như con bé thật sự là nam sinh, sợ là những cô gái này đều bị con bé mê đến thần hồn điên đảo."
Vân Hoán lạnh lùng liếc nhìn Tần Hàn Vũ, chỗ nào nghe không ra cậu ta đang giẫm lên chỗ đau của mình. Nhìn Tần Nhất đối xử dịu dàng với Đặng Bảo Bình, Vân Hoán nhìn thế nào cũng cảm thấy gương mặt vui mừng của Đặng Bảo Bình thật đáng ghét.
"Hừ, không phải hiện tại đã thần hồn điên đảo rồi sao." Vân Hoán đột nhiên có chút chua xót trong lòng, anh không chỉ ăn dấm của người khác phái, hiện tại ngay cả cùng phái cũng muốn.
"Cậu đừng kích tôi, tốt xấu gì tôi cũng đã có danh phận, còn Tần Tiểu Thiếu cậu thì?" Hai tay Vân Hoán đút trong túi, chân thon dài thẳng tắp, dáng người hoàn mỹ, hoàn mỹ đến mức khiến cho người ta không dám tới gần.
Thế nhưng, lời nói ra lại làm cho người ta rất chán ghét. Tần Hàn Vũ híp híp mắt, quả nhiên, không hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-nu-vuong-de-thieu-quy-xuong/382175/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.